EM LÀ CÔNG THỨC MĨ VỊ TÌNH YÊU CỦA ANH - Trang 394

Ứng Khúc Hòa dùng lòng bàn tay nâng đầu chó nhỏ lên, đề nghị:

"Còn canh rắn của hôm qua không? Nấu lại nhuyễn nát ra chút rồi đút cho
nó uống."

Tây Mễ và Nam Tinh lập tức đứng dậy đi nấu canh rắn, thẳng đến khi

băm nát thịt ra thì nấu cho mềm lại, rồi đút cho "chó" con uống. Tiểu Quai
Quai uống canh rắn xong, bụng khô quắt trở nên tròn vo, rúc ở dưới bộ
lông mềm mại của Ulrica ngủ thiếp đi, trong lúc ngủ mơ dùng móng vuốt
nhỏ mềm mại vỗ vỗ bụng Ulrica, giống như gặp phải ác mộng, trong cổ
họng còn phát ra tiếng rầm rầm nho nhỏ.

"Tiểu Quai Quai thật đáng yêu." Nam Tinh dùng ngón tay nhẹ chọc

chọc bụng của "chó" nhỏ, xúc cảm mềm mại khiến lòng cô sụt xuống.

Trước kia cô luôn cảm thấy động vật nhỏ rất phiền phức, nhưng bây

giờ lại cảm thấy động vật nhỏ thật sự đáng yêu.

Tây Mễ nói: "Con chó này có thể bị vứt bỏ," cô ôm mặt mong chờ

nhìn Ứng Khúc Hòa: "Ulrica rất thích Tiểu Qua Qua, chúng ta... mang về
nhé?"

Ulrica như nghe hiểu được lời Tây Mễ, vươn chân vỗ vỗ trên đầu gối

Ứng Khúc Hòa, phát ra âm khẩn cầu.

Ứng Khúc Hòa nhìn vào ánh mắt mong chờ của Tây Mễ cùng ánh mắt

tội nghiệp của Ulrica, mềm lòng đồng ý.

Bởi vì điều kiện trên núi gian khổ, nguyên liệu nấu ăn có hạn, bữa tối

vì trông nom cho con chó nhỏ, Tây Mễ nấu chút cơm nhão, ăn với trứng vịt
muối chính tông của Gia Lăng.

Lòng trắng trứng vịt muối Gia Lăng non mềm, không giống bị nghẹn

bột chua như ở chỗ khác, vừa chọt đầu đũa vào sẽ có mỡ hồng chảy ra, màu
của lòng đỏ rất đỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.