EM LÀ CÔNG THỨC MĨ VỊ TÌNH YÊU CỦA ANH - Trang 437

Sói con nằm sấp trên tảng đá ở bờ sông, duỗi móng sói ra, muốn chạm

vào nước sông lạnh lẽo. Móng sói vừa nhúng vào nước, trong cổ họng phát
ra một tiếng "ngao" nhỏ, Ulrica dùng miệng ngậm nó lên, mang theo nó
cùng xuống nước.

Cả người sói con đều ngâm nước trong nước, chỉ để lộ cái đầu ra.

Ulrica vì để thỏa mãn ham muốn vọc nước của nó, từ ái dùng miệng thổi ra
từng đợt bọt nước, tóe lên người tiểu tử kia.

Tây Mễ nhìn thấy hai con chó chơi vui vẻ như vậy cũng cởi giầy

xuống nước, đi xuống mới phát hiện nước sông lạnh buốt ngấm vào xương
tủy, bèn nhanh chóng chạy lên bờ.

Đá cuội trên bờ sông được mặt trời chiều làm cho ấm lên, mỗi một

tảng đá dưới chân đều rất trơn tròn, không cứa vào lòng bàn chân, hết sức
ấm áp thoải mái.

Tây Mễ giẫm lên đá cuội, dẫn sói con đi vài bước, nhóc con kia đuổi

theo, ôm lấy chân cô muốn bò lên.

Tiểu Minh nhìn thấy nhóc con đáng yêu kia thì lập tức bỏ rau xuống,

đi tới trêu chọc con chó: "Con chó nhỏ này thật moe nha, dáng dấp thật uy
vũ."

Ông chủ đầu trọc đang quét nước tương lên thịt dê, nhìn thấy động vật

trong tay Tiểu Minh thì nhíu mày hỏi Ứng Khúc Hòa: "Cậu Ứng, cậu nuôi
sói sao?"

Ông chủ đầu trọc có ấn tượng không tốt lắm về Ứng Khúc Hòa, vẫn

còn đắm chìm trong bóng ma lúc anh độc miệng chê Tây Mễ trong cuộc
thi. Cảm thấy kiểu người giống anh nuôi sói cũng kỳ lạ.

Ứng Khúc Hòa dừng động tác trong tay lại, nghi ngờ: "Sói?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.