EM LÀ CÔNG THỨC MĨ VỊ TÌNH YÊU CỦA ANH - Trang 462

Tây Mễ dịu dịu hai mắt, bĩu môi, dùng ngón tay điểm lên môi: "Nơi

này, khó chịu."

"Hả?"

Tây Mễ ôm cổ anh ngây ngô cười một tiếng, lẩm nhẩm như người già

lớn tuổi. Ứng Khúc Hòa như hiểu ra, đè nén tâm tình bất an khuấy động
trong ngực, gắng gượng nở nụ cười, dịu dàng hỏi cô: "Muốn hôn?"

Tây Mễ hé mắt nhìn anh, nhíu mày lại: "Ăn thạch trái cây!"

Ứng Khúc Hòa hôn nhẹ xuống, cái hôn này giống như có lực hút vậy,

suýt chút nữa đánh bại phòng tuyến trong người anh.

Tây Mễ nhìn thấy phía dưới anh lồi lên, như đứa bé hiếu kỳ dùng ngón

tay chọc chọc.

"..." Ứng Khúc Hòa bắt lấy cổ tay cô, buộc chặt cô lại, hít sâu một hơi

nói: "Cẩn thận chơi với lửa có ngày chết cháy."

Ứng Khúc Hòa đứng dậy đi đến phòng bếp lấy hộp thuốc mỡ bảo vệ

tay, sau khi trở lại thì ngồi xếp bằng dưới đất, vặn nắp hộp, dùng ngón tay
khoét ra một miếng, cẩn thận bôi lên tay cô, lại dùng hai tay bọc lấy, nhẹ
nhàng xoa nắn.

Đầu óc Tây Mễ choáng váng, muốn nói chuyện với anh, nhưng lời nói

đến bên miệng rồi, đầu lưỡi như bị thắt lại, không nói ra được.

Giọng Ứng Khúc Hòa có hơi khàn: "Xin lỗi."

Tây Mễ càng lúc càng mệt, trong mông lung vẫn còn nghe thấy giọng

nói ấm thuần kia, mặc dù không nghe rõ được cái gì, nhưng rất thoải mái,
khiến tinh thần cô yên tĩnh, ngủ say đi vào giấc mộng.

Đêm khuya.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.