EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 110

Trong bệnh viện người đặc biệt nhiều!

Chân Bảo ôm Hắc Đản ngồi ở trên ghế đợi, mấy hàng phía trước đã ngồi

đầy người chủ mang theo sủng vật tới khám, lại nhìn những sủng vật kia,
ngoài những con vật bình thường như mèo, chó, còn có con rùa đen, heo,
con vẹt lớn. Lúc Chân Bảo dò xét người khác, cũng có không ít người đang
nhìn cô, phát hiện trong ngực cô là chó đất, trong mắt những người kia lộ
vẻ khinh thường.

"Cô đừng để ý đến bọn họ." Má Vương hừ hừ.

Chân Bảo xoa Hắc Đản, cũng không thèm để ý.

Sau khi xếp hàng hơn hai mươi mấy phút, bên ngoài bệnh viện đột nhiên

truyền đến tiếng khóc của trẻ con, tất cả mọi người tò mò nhìn tới, chỉ thấy
một bà cụ hơn sáu mươi tuổi mang theo cái hòm đựng con mèo, đầu đầy mồ
hôi chạy vào, trong tay còn dắt theo một bé trai bốn năm tuổi.

Tiếng khóc của đứa bé dẫn tới một y tá.

"Y tác, mèo nhà tôi bị xe đụng, có thể xem trước hay không?" Bà cụ sốt

ruột giữ chặt y tá hỏi.

Y tá vừa trấn an bà vừa nhìn về con mèo trong hòm, thấy bên trong đều

là máu, lập tức dẫn bọn họ đi phòng cấp cứu.

Cậu bé vẫn luôn khóc, trong miệng kêu Cà Phê, là tên của con mèo to

kia.

Chân Bảo nghe xong cũng khó chịu, không khỏi ôm chặt Hắc Đản, Hắc

Đản ỉu xìu mà nằm ở trên đùi chủ nhân, nghe lời hơn bất kỳ lúc nào. Bên
phải Chân Bảo ngồi một đôi tình lữ, nằm sấp trên đùi bạn gái là một con
Samoyed* nhỏ, thấy Chân Bảo ôm Hắc Đản, Samoyed nhỏ cũng đột ngột
kêu với Chân Bảo một tiếng, tiếng gọi kia giống như trẻ nhỏ đang bú sữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.