EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 117

Chân Bảo chỉ một lòng muốn học tập, kế hoạch của Phó Minh Thời

không kẽ hở, nhưng cô lại không nghĩ ra lí do phải làm thế.

"Vì sao phải giả làm bạn trai em?" Chân Bảo cúi đầu đâm cơm trong

bát, cảm thấy Bất một sinh viên không nói chuyện yêu đương mới là sinh
viên tốt.

"Gái đẹp không bao giờ thiếu người theo, người khác thấy em đã có chủ

rồi, thì sẽ không nhắm em nữa, em mới có thể yên tâm mà học." Phó Minh
Thời nói năng hùng hồn đầy lí lẽ, nói xong lại có thâm ý khác nhìn Chân
Bảo: "Chẳng lẽ em muốn quyến rũ mấy người theo đuổi kia?"

Người đẹp lại muốn tỏ vẻ, vì hư vinh bản thân, Chân Bảo đỏ mặt, quay

đầu phủ nhận: "Em không muốn, em, không muốn nhiều người thích em
như vậy." Ở Thủ đô lâu như vậy, lúc ra ngoài Chân Bảo gặp không ít mỹ
nữ, chẳng những lớn lên đẹp, còn ăn mặc rất thời thượng. So sánh với người
đẹp thành thị, cô chị là một cô gái nhà quê, ai mà thích cô chứ.

"Phòng ngừa vẫn hơn, đến lúc từ chối người ta, còn khó hơn là học." Cô

muốn xe đạp, cô muốn học làm bác sĩ thú y, Phó Minh Thời đều tôn trọng
quyết định của cô, nhưng lúc này đây, anh tuyệt đối không nhún nhường.
Chân Bảo là vậy đấy, ở bất cứ trường nào đều có thể làm hoa hậu giảng
đường, người muốn theo đuổi chắc chắn không thiếu, anh tuyên bố chủ
quyền sớm chút, có thể bớt không ít phiền toái.

Anh đem kế hoạch phòng ngừa chu đáo như thế, Chân Bảo còn có thể

nói gì?

~

Vì theo ý nguyện không muốn lộ diện của Chân Bảo, hôm sau Phó Minh

gọi một chiếc xe tiễn cô đến thành phố A.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.