EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 118

"Phía trước kẹt xe, hai người có thể xuống ở đây không?" Khoảng cách

a đại tá cửa còn có một ngã tư đường, lái xe nhìn sang phía trước dòng xe
cộ, quay đầu lại thương lượng nói.

"Được, dừng đây đi." Chân Bảo rất dễ nói chuyện, cười đồng ý.

Lái xe ngừng xe, Chân Bảo xuống trước, trong tay mang theo một cái

túi, trên người mặc quần jean ngắn và áo ngắn tay màu trắng, không nhìn
mặt mà nói, đi trong đám thì không phân biệt được. Phó Minh Thời xuống
sau cô, dưới chân mang một đôi giày bóng, phía trên là màu xám quần dài,
áo T-shirt trắng, trên đầu đội nón tennis, quả thật có dáng vẻ sinh viên tươi
mới.

Lấy trong cốp xe ra vali hồng phấn của Chân Bảo, Phó Minh Thời một

tay kéo vali, một tay nắm tay nhỏ bé của Chân Bảo. Người đi lại xung
quanh đều là tân sinh viên và gia quyến, Chân Bảo đỏ mặt muốn bỏ qua
anh, Phó Minh Thời không chỉ không buông, ngược lại còn kéo cô gần hơn,
mắt nhìn phía trước nói: "Quá nhiều người, em coi chừng bị lạc đấy."

Chân Bảo nhỏ giọng giải thích: "Không đâu." Cô không phải là một đứa

trẻ con.

Phó Minh Thời một mực nắm tay cô: "Anh không yên tâm, vào trường

học ít người rồi, anh sẽ buông ra."

Chân Bảo mím môi, đồng ý.

~

Trong sân trường có rất nhiều tấm hoành đỏ chào mừng tân sinh viên,

từng học viện đều chào mừng người mới, Phó Minh Thời như hạc giữa bầy
gà, rất nhanh đã tìm được biểu tượng của viện thú y.

Anh nắm tay kéo Chân Bảo đến đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.