EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 125

tớ."

Phùng Nguyệt càng kinh ngạc, nhìn Chân Bảo giải thích lý do, nói:

"Vậy chúng ta cùng tuổi rồi, kết thúc mười hai tớ thi đại học nhưng không
đậu, học lại một năm, lúc cậu học lớp mười là lớp mấy?"

Chân Bảo báo lớp, nỗ lực nhớ lại cuộc sống lớp mười, nhưng hoàn toàn

không nhớ nổi có người như Phùng Nguyệt. Cô là người nông thôn vào
thành phố đi học còn Phùng Nguyệt là người trong thành phố, một người
học ngoại trú một người trọ ở trường, vừa chia hai lớp lầu trên lầu dưới,
không có ấn tượng cũng bình thường.

Mặc kệ nói thế nào, có thể gặp được bạn học cùng trường cấp ba ở Bắc

Kinh, Chân Bảo, Phùng Nguyệt đều rất vui vẻ, lưu số điện thoại di động
của nhau, hơn nữa Phùng Nguyệt còn ngủ ở phòng bên cạnh Chân Bảo, đã
hẹn sau này thường lui tới.

Buỗi lễ tựu trường sau đó, là kỳ huấn luyện quân sự hai tuần!

Phó Minh Thời chuẩn bị cho Chân Bảo một bộ mỹ phẩm dưỡng da có

giá cả hơi cao, vốn Chân Bảo không muốn dùng, chỉ là sáng sớm ba người
Cổ Tiểu Ngư đi ra từ nhà vệ sinh đều bận rộn bôi chống nắng mà vẫn nhiệt
tình nhắc nhở cô cùng bôi, Chân Bảo liền "nhập gia tùy tục", lấy mỹ phẩm
dưỡng da từ trong tủ ra.

Phạm Huyên dùng bộ có giá cao nhất, bộ của Chân Bảo cũng không tính

là rất đáng chú ý.

"Chân Bảo có ở đây không?" Phùng Nguyệt bỗng ở bên ngoài gõ cửa.

Chân Bảo vừa xoa lên cổ vừa mở cửa. Phùng Nguyệt cười chào hỏi ba

người Phạm Huyên, sau đó hỏi Chân Bảo: "Chốc lát nữa chúng ta cùng đi
nhé?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.