EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 127

Cổ Tiểu Ngư bĩu môi, chỉ buồn bực Phùng Nguyệt, không tiếp xúc quan

hệ tốt với bạn cùng phòng của mình, mà tiếp cận bạn trong phòng ngủ của
các cô làm gì?

Xếp hàng huấn luyện quân sự, Cổ Tiểu Ngư kéo Chân Bảo lại, muốn

đứng một hàng với cô.

Lúc này Phùng Nguyệt mới đi tìm bạn cùng phòng của mình.

~

Ngày đầu tiên huấn luyện quân sự chấm dứt, đám Phạm Huyên đều mệt

mỏi không muốn động đậy, Chân Bảo trồng trọt ở trong vườn nhà mình hai
năm, chút trình độ ấy đối với cô mà nói cũng không là gì cả. Cơm nước
xong xuôi tắm rửa xong, mới hơn tám giờ, Chân Bảo dọn dẹp lại mặt bàn,
vừa chậm rãi chải tóc, vừa xem trang đầu của quyển tiếng Anh cô mang từ
biệt thư đến.

"Không hổ là lớp phó học tập, rõ ràng trí tuệ hơn người." Cổ Tiểu Ngư

đột nhiên đi tới gần, "Sau này thi cấp bốn cấp sáu tớ sẽ nhờ cậu nhé."

Chân Bảo cười.

Điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên, trên màn hình nhảy ra ảnh chân

dung Phó Minh Thời, cho tới bây giờ Chân Bảo vẫn chưa biết cách sử dụng
các chức năng trong điện thoại, hình người liên lạc cũng là ông cụ Phó giúp
cô thiết lập đấy.

Cho dù Chân Bảo nhanh chóng lấy điện thoại lên, Cổ Tiểu Ngư vẫn thấy

được, chậc chậc nói: "Nhanh như vậy mà bạn trai đã tới an ủi rồi, thật chăm
sóc mà."

Chân Bảo đỏ mặt đi ra ban công nghe, thuận tay đóng cửa sổ thủy tinh

cách âm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.