EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 131

Cổ Tiểu Ngư cười thần bí, đỡ lấy bả vai Chân Bảo, đẩy cô tới. Một đám

nữ sinh đều mặc lấy trang phục đồ rằn ri, trên đầu đội mũ quân đội, chỉ lộ ra
một chút mặt, nếu như vậy mà bạn trai Chân Bảo có thể tìm ra cô trong đám
người này, đây tuyệt đối là rất thích.

Bên kia, Phó Minh Thời để điện thoại di động xuống, ngẩng đầu nhìn

hàng ngũ sinh viên mới đi tới phía trước, hai bên đường đều có người, phía
trước là nữ sinh, đằng sau là nam sinh. Phó Minh Thời di chuyển tới trên
thềm đá xanh biếc, ỷ vào ưu thế người cao, quan sát nữ sinh hai bên.

Chân Bảo 1m65, người cao cũng không thấy được.

Nhưng hai phút sau, Phó Minh Thời vẫn nhận ra vị hôn thê của anh.

Anh nâng khóe môi lên, nhảy xuống thềm đá, chậm rãi đi về phía cô.

Chân Bảo cũng nhìn phương hướng căn tin. Cô đói bụng rồi, chỉ là còn

phải quay về ký túc xá lấy phiếu cơm, phiếu cơm nhiều tiền, điện thoại quá
đắt, sợ lúc huấn luyện quân sự bị mất hoặc rơi, nên Chân Bảo đều để hai cái
đó ở ký túc xá.

Suy nghĩ đến nhập thần, Cổ Tiểu Ngư sau lưng đột nhiên chọc chọc cô.

Chân Bảo quay đầu lại, chẳng qua chỉ mới xoay được một nửa, ánh mắt

đột nhiên dừng lại ở trên bóng dáng cao lớn kia.

Phó Minh Thời đội cái mũ tennis, ánh mặt trời chói chang giữa trưa phủ

lên người anh một vầng hào quang nhàn nhạt. Trong vầng sáng, con mắt
màu đen của anh yên lặng nhìn cô, khi cô đi tới bên cạnh anh, Phó Minh
Thời giơ tay lên, trong tay là một cái bình giữ nhiệt, "Nước muối loãng,
uống trước một chút."

Chân Bảo muốn đón nhận theo bản năng, Cổ Tiểu Ngư đã trực tiếp đẩy

cô ra khỏi hàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.