EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 143

không thể không nói, trong tay cô ôm con mèo giống như cũng không có
khẩn trương như vậy.

“Hai người, biết nhau?” Bộ dáng tươi cười của Phùng Nguyệt có chút

cứng ngắc, bởi vì cô ta chú ý thấy, thái độ của Mạnh Kế Ninh đối với Chân
Bảo, so với cô ta thì thân thiện hơn nhiều.

“Chúng mình là bạn học trung học.”

Mạnh Kế Ninh giải thích đơn giản, lại nhìn ánh mắt con mèo ngoan

ngoãn nằm trong ngực Chân Bảo, Mạnh Kế Ninh chịu thua nở nụ cười, đối
với Chân Bảo nỏi: “Miêu gia trước kia là con mèo đi lạc là do trưởng ban
ngành kỹ thuật nhặt được, về sau đều sử dung Miêu Gia này để phỏng vấn
sinh viên mới. Mọi người vừa mới vào đại học, trình độ chuyên nghiệp sẽ
không sai biệt lắm, so với người khác thì động vật càng có duyên hơn. Năm
trước mình đến phỏng vấn, Miêu Gia chỉ duỗi cổ ra nghe mình thôi, Chân
Bảo cậu đúng là lợi hại.”

Con mèo này kêu là Miêu Gia?

Chân Bảo cũng cười, cúi đầu nhìn Miêu Gia, bụ bẫm đang híp mắt lại,

quả thực giống như nhân vật lớn trong phim truyền hình.

“Lần này tuyển ba người, Chân Bảo nhất định là không có vấn đề gì,

Phùng Nguyện cậu thử xem?” Bên ngoài còn có những học sinh mới khác
muốn phỏng vấn, Mạnh Kế Ninh trước làm chính sự, để cho Chân Bảo thả
Miêu Gia lên mặt bàn, rồi mời Phùng Nguyện thử.

Chân Bảo nghe theo, Miêu Gia bị để lên bàn, lười biếng nhìn cô một cái,

đầu mèo tròn tròn vẫn cứ nhìn cô. Phùng Nguyệt tiến lên, cúi người hướng
về phía Miêu Gia thò tay xuống muốn ôm một cái, Miêu Gia lại xoay đầu
chuyển một hướng khác, toàn bộ người mèo co lại, biến thành một quả cầu
trắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.