EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 150

Mạnh Kế Ninh nhìn đồng hồ, cũng nói: “Mình có cái PPT cần làm, ngày

khác rảnh chúng ta lại tụ họp.”

Ký túc xá nam sinh ở hướng khác, ba người chia làm hai đường ở cổng

trường.

Mạnh Kế Ninh rời đi, tâm tình Phùng Nguyệt xuống thấp rõ ràng, nội

tâm Chân Bảo đều nghĩ đến Phó Minh Thời sắp đến, không chú ý tới sự
khác thường của cô ta. Trở lại ký túc xá, vừa ngồi được vài phút, Phó Minh
Thời đã đến nên gọi điện, Chân Bảo theo thói quen đi đến ban công tiếp
nhận, “Anh đã đến?”

“Ừ.”

Phó Minh Thời đứng dưới một gốc cây ở trên đường, từ xa đã nhìn thấy

Chân Bảo đẩy cửa sổ ra, khoé môi anh nhếch lên, “Xuống đi.”

Hai chữ trầm thấp ngắn ngủi, như mệnh lệnh, so với mệnh lệnh càng ôn

nhu, càng mờ ám. Mơ hồ.

Chân Bảo không nghĩ nhiều như vậy, cho rằng Phó Minh Thời đã đến

dưới lầu, cô quay người trở vào trong phòng, sau đó trong âm thanh chậc
chậc của ba cô gái, cô đỏ mặt ra cửa. Đi đến đại sảnh lầu một, Chân Bảo có
chút khẩn trương, chẳng qua là cô tìm bốn phía một vòng, cũng không thấy
Phó Minh Thời.

Sau đó nhìn lại, Chân Bảo lấy điện thoại di động ra, gọi lại vào số điện

thoại di động cho Phó Minh Thời.

“Gọi điện thoại cho ai vậy?”

Bên tai đột nhiên vang lên giọng nói quen thuộc, gần như vậy nhẹ như

vậy, làm Chân Bảo thấy hoảng sợ, cô nhanh chóng quay người, chỉ thấy
Phó Minh Thời cao lớn đứng ở sau lưng cô, khuôn mặt tuấn mỹ bị đèn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.