EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 204

Nhưng làm cho cô yên tâm chính là, Phó Minh Thời cũng không có ý tứ

noi theo người khác.

Một phim điện ảnh xem xong, hơn chín giờ, lầu ký túc xá nữ sinh buổi

tối 11 giờ đóng cửa, Phó Minh Thời không muốn Chân Bảo sốt ruột, trên
đường chuyên tâm lái xe, trở lại, vừa vặn mười giờ. Tuy rằng vẫn có thời
gian, nhưng Chân Bảo sợ đám cùng phòng hiểu lầm, đi đặc biệt nhanh.

Phó Minh Thời phối hợp tốc độ của cô, đã đến phòng ngủ dưới lầu,

Chân Bảo ghi nhớ lần giáo huấn trước, chuẩn bị vòng quanh cửa chính lầu
ký túc xá, từ bên kia đi vào. Đáng tiếc cô mới lộ ra ý tứ đường vòng, Phó
Minh Thời đột nhiên xoay người bế cô lên, Chân Bảo cả kinh thiếu chút hét
lên, tâm hoảng loạn mà che miệng lại.

Lúc này, bên ngoài hầu như không có người, Phó Minh Thời một mực

ôm Chân Bảo đi đến nơi hẻo lánh bí ẩn nhất, lại buông cô, trực tiếp chống
trên vách tường. Anh muốn làm cái gì, anh muốn quyết tâm làm sự kiện
kia, từ lúc anh ôm cô đứng lên liền nóng nảy. Biểu lộ không thể nghi ngờ.
Chân Bảo không ngốc, nhưng nghĩ đến qua một vòng mới có thể nhìn thấy
anh, cô liền ngoan ngoãn cho anh ôm, cho anh hôn.

“Buông ra.” Phó Minh Thời khàn giọng. Khàn khàn ra lệnh.

Chân Bảo không buông.

Phó Minh Thời lưỡng lự tại khóe môi cô, “Anh đây trả lại ngày mai.”

Chân Bảo nóng nảy, “Anh...”

Vừa mới mở miệng, đã rơi vào cạm bẫy, Phó Minh Thời một tay ghìm

eo cô xách cô lên, một tay ôm lấy mặt cô, hôn thật sâu lên. Trong đầu phảng
phất có pháo hoa nổ tung, hai chân Chân Bảo như nhũn ra, bản năng cô nắm
lấy áo khoác anh, phí công trốn tránh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.