EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 217

Thật giống sinh viên.

"Sao đến sớm vậy?" Chân Bảo nhỏ giọng hỏi.

"Thức sớm, đến sớm." Phó Minh Thời thấy túi của cô, vươn tay đến:

"Đem theo gì thế?"

Chân Bảo sợ bị anh nhìn thấy quần lót bên trong vội giật túi xách về:

"Hai bình nước, một cây dù..."

"Để anh." Phó Minh Thời mở balo ra, để cô bỏ đồ vào.

Chân Bảo ngoan ngoãn đặt túi xách tương đối nặng kia vào, lúc bỏ vào

vô tình nhìn thấy một bọc đen Nghĩ đến có thể Phó Minh Thời cũng mang
theo đồ lót. Nhiệt đôẹ trên mặt Chân Bảo tăng vọt, trong lúc Phó Minh Thời
kéo khóa, cô đã đi trước.

Thực đơn buổi sáng ở đại học C rất phong phú, bóng người trong phòng

ăn rải rác, Chân Bảo ăn được một nửa, Phùng Nguyệt cũng đến ăn sáng,
nhìn thấy Chân Bảo, cô ta bưng đĩa sáp lại, còn không chịu ngồi xuống đã
trêu ghẹp Phó Minh Thời trước mặt nhiều người: "Thời Minh đến thật sớm
nha, vì nhớ Chân Bảo, hay vì đồ ăn sáng ở đại học C?"

Phó Minh Thời nhìn Chân Bảo cười.

Chân Bảo đỏ mặt.

Phùng Nguyệt bị tiếng cười dịu dàng kia của Phó Minh Thời làm ngạc

nhiên. Cảm thấy Phó Minh Thời đang nhìn sang, cô ta nhanh chóng thu tầm
mắt lại, cúi đầu ăn sáng, lén nhìn Phó Minh Thời mấy lần. Từ cấp ba cô ta
đã thầm mến Mạnh Kế Ninh, vào đại học A, phát hiện Mạnh Kế Ninh có ý
với Chân Bảo, Phùng Nguyệt còn lo lắng Chân Bảo sẽ chen chân vào,
nhưng tiếp xúc gần với Phó Minh Thời rồi, đột nhiên Phùng Nguyệt không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.