EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 256

Chân Bảo là sinh viên đại học, lại có bài chuyên ngành, chương trình

học ngày càng nhiều thì mức độ học ngày càng khăn, anh không muốn cô
cực khổ.

“Anh cho nhiều rồi, nhưng em muốn mình kiếm tiền với lại em cũng

thích công việc này.” Chân Bảo không mở mắt, trên khuôn mặt thiếu tự tin
lúc trước bây giờ đã chuyển thành kiên định. Ngoài ra, Phó Minh Thời còn
nhìn ra sự quật cường và thêm một chút mất hứng khác.Theo tính tình
bướng bỉnh của Chân Bảo không thích lấy cứng chọi cứng, nên Phó Minh
Thời thay đổi giọng điệu nói: “Em hao tốn sức lực vào kiêm chức, sau này
sẽ ảnh hưởng đến thành tích chuyên ngành thì sao?”

“Mỗi ngày chỉ cần hai giờ, em chú ý đến đến.” Hình như có thể thương

lượng anh, rốt cuộc cô cũng nhìn anh một cái.

Phó Minh Thời đau đầu, đưa ông nội ra, “Nếu như ông nội biết em làm

kiêm chức...”

“Anh đừng nói cho ông biết.” Chân Bảo cắn môi, cười đến giảo hoạt.

Đối với chuyện này, tất cả cô đều kháng cự lại nên Phó Minh Thời chịu

thua, không để ý đối diện các nhân viên trong bệnh viện còn làm việc, anh
chợt lấy bàn tay to lớn của mình ôm vào trong ngực, chỉ chống lại cái trán
của cô, hai con mắt lo sợ cứ chăm chú nhìn Chân Bảo rồi cất giọng khàn
khàn lên nói: “Hối lộ anh, nếu không anh sẽ gọi cho điện thoại nói cho ông
nội chuyện này.:

Chân Bảo đến từ một vùng quê nông thôn nhỏ nên không có xem nhiều

phim truyền hình, ngôn tình tiểu thuyết cũng chưa từng tiếp xúc qua, động
tác võ thuật của người thành phố hay tiết mục ngắn như ăn mặn cô cũng
không hiểu cho lắm, nhưng vào giờ phút này, môi của Phó Minh Thời chỉ
cách môi cô có mấy centimet, trong mắt của Minh Thời cũng trần trụi mà
nói ra một chuyện: “Hôn anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.