EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 301

Phó Minh Thời cười chạm vào chóp mũi của cô, “Đi, đưa em đi xem

quà giáng sinh.”

Chân Bảo ngơ ra, ngơ ngác bị Phó Minh Thời ôm ngang lên, dép bông

trên chân đã sớm rơi xuống đất.

Một hơi leo đến lầu ba, Phó Minh Thời ôm Chân Bảo vào phòng cô, đặt

cô trên giường lớn trải gra hồng, lại hôn một lát, mới quay về lấy quà tặng.
Anh vừa đi, Chân bảo lập tức ngồi dậy, cúi đầu nhìn ngực, xoa xoa dấu vết
trên ngực, có một chút dấu vết mờ ám. Một chút hồng hồng.

Đó là nơi anh vừa chạm qua.

Cộc cộc cộc, có người gõ cửa.

Chân Bảo vội vàng chỉnh lại áo ngực, vừa muốn đi lại, Phó Minh Thời

đã bước vào, trong tay cầm một hộp quà tặng xinh đẹp.

“Nghỉ đông chúng ta đi tắm suối nước nóng.” Phó Minh Thời đưa hộp

quà cho Chân Bảo, cúi đầu nhìn ánh mắt của cô, “Yên tâm, sẽ đi tắm suối
nước nóng cực kỳ đơn thuần.” Anh rất thích đi cùng với cô, rất thích thể
hiện sự sở hữu của mình đối với cô, bất kể là lớn hay nhỏ, bất kể là bình
thường hay đặc biệt.

Chân Bảo nhận hộp quà tặng, do dự mà gật gật đầu. Vừa rồi anh còn

nhịn được, tắm suối nước nóng có lẽ cũng sẽ không có gì nguy hiểm.

“Đi ngủ sớm một chút.” Phó Minh Thời cúi người, rất luu luyến hôn tạm

biệt chúc cô ngủ ngon.

Chân Bảo tiễn anh ra ngoài, mặc lại áo ngủ bình thường, mới tò mò mở

hộp quà ra, cũng là quần áo, nhưng hình như là dành cho mùa hè. Chân Bảo
nghi ngờ, rốt cuộc nhìn rõ, là áo tắm, áo tắm liền thân, trong các loại kiểu
áo tắm xem như là rất bảo thủ, nhưng dù có bảo thủ, thì cũng là áo tắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.