EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 352

Phó Minh Thời đã vô cùng quen thuộc với những nhà hàng ở gần xung

quanh đại học A, nên mang Chân Bảo đi ăn cá nướng. Thời gian này đại đa
số sinh viên đều đã ăn cơm tối xong, nhà hàng không nhiều người, Phó
Minh Thời nắm tay Chân Bảo, chọn một con cá pecca* ở trong bể cá, ông
chủ nâng lên cân thì vừa đúng bốn cân. (1kg ở TQ=0,5 kg ở VN)

(*cá pecca: Cá pecca châu Âu là một loài cá pecca săn mồi được tìm

thấy ở châu Âu và châu Á. Trong một số khu vực được gọi là pecca vây đỏ
hoặc cá pecca Anh, và nó thường được gọi đơn giản là cá pecca.)

"Không phải quá lớn rồi sao?" Chân Bảo nhỏ giọng hỏi.

"Anh đang có khẩu vị tốt." Phó Minh Thời nhìn cô cười, kéo cô đi vào

bên trong ngồi. Chỉ ngồi trong chốc lát, cá đã được đưa lên, nước canh sôi
ừng ực ừng ực, nóng hôi hổi, làm khuôn mặt của Phó Minh Thời ở đối diện
hơi mơ hồ. Chân Bảo thích ăn cay, nhìn thấy những quả ớt hồng hồng đỏ đỏ
kia thì khẩu vị càng tốt hơn, nhưng cũng chỉ ăn non nửa một bên đã no căng
rồi.

Quả nhiên khẩu vị của Phó Minh Thời không tệ, giải quyết tất cả còn lại,

khuôn mặt trắng nõn phiếm hồng, bờ môi mê người.

Mắt thấy Phó Minh Thời muốn ngẩng đầu, Chân Bảo cấp tốc thu tầm

mắt lại, nhìn điện thoại thì thấy đã chín giờ rồi.

Sau khi ăn xong tính tiền, hai người vẫn mang xe đạp về để ở nhà xe

trước, sau đó lại đi dạo sân trường. Nói là đi dạo sân trường, nhưng ban
đêm gió lạnh thổi hiu hiu, coi như người yêu cũng không có ngốc đến thật
sự đi tản bộ đón gió, Phó Minh Thời trực tiếp kéo Chân Bảo đi sân thể dục,
bò lên một bên trên đài cản gió, anh ngồi xuống Chân Bảo ngồi trên đùi
anh.

Hôn đối với hai người mà nói đã là không thể thiếu, nhưng mỗi một lần

như thế. Phó Minh Thời đều sẽ càng tiến thêm một bước, ví như bây giờ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.