EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 41

cháu, dù ông không làm ra chuyện gì, nó đã tự đến, theo ông thấy, trong
lòng nó chắc chắn có chút thích cháu rồi."

Chân Bảo lại nghĩ đến bản hiệp nghị trước hôn nhân, Phó Minh Thời

không phải thích cô mà là hiếu thuận với ông cụ nhà mình.

"Phượng Bảo cũng đã đến tuổi yêu đương, có yêu người nào chưa?"

Ông cụ Phó bắt đầu nghe ngóng chuyện đời tư của Chân Bảo.

Nói đến vấn đề này, Chân Bảo có chút ngượng ngùng, lắc đầu.

Lúc đi học cô là một học sinh ngoan, chưa từng yêu sớm, lúc bỏ học

cũng có người theo đuổi cô, Chân Bảo cảm thấy đối phương lớn lên không
quá phù hợp với yêu cầu, thái độ kiên quyết mà từ chối. Hai năm qua bà
Quách tốt bụng làm mai giúp cô mấy lần, bởi vì nhiều nguyên nhân, Chân
Bảo đều không vừa ý. Cô cũng không vội, còn nhiều người bằng tuổi vẫn
còn đang học thêm đâu.

"Có ai nói qua, hai người các cháu rất hợp không." Thoáng nhìn cháu

trai mang theo hai bình rượu đã trở về, lời ông cụ Phó mang hàm ý mà trêu
chọc Chân Bảo.

Chân Bảo cười gượng.

"Đi thôi, chúng ta vừa đi vừa nói." Ông cụ Phó vẫy vẫy tay ý bảo Phó

Minh Thời chờ bên kia, để ông ra cửa trước.

Chân Bảo thấy trong tay Phó Minh Thời cầm theo vàng mã, nên cô bỏ

thêm một cái bật lửa vào túi áo.

Trên đường ông cụ Phó kể chuyện xưa giữa ông và Đại đội trưởng Chân

cho Chân Bảo nghe, Chân Bảo cảm nhận được tình cảm trong đó, nhìn ông
càng ngày càng thân thiết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.