EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 39

Chân Bảo đột nhiên... Áy náy, rõ ràng là bản thân ông cụ không nên

chạy tới đấy, có thể tưởng tượng được bệnh ung thư gan đáng sợ như vậy,
Chân Bảo sẽ không có cách nào mà không đếm xỉa đến.

Ông cụ Phó rèn sắt khi còn nóng: “Phượng Bảo, cháu theo chúng ta đi

thôi, cháu yên tâm, cóông ở đây, Minh Thời hông dám ức hiếp cháu đâu.”

Chân Bảo vẫn không muốn đi, có thể cô không biết nên từ chối như thế

nào, ánh mắt ông cụ, cô chịu không được.

Ông cụ Phó kịp thời nhượng bộ: “Nếu không hai người các cháu đính

hôn trước, bồi dưỡng tình cảm, thật sự không được, ông nhận con làm cháu
gái, như vậy được chưa? Phượng Bảo, ông thật sự không yên lòng cháu, coi
như cháu hãy thương cho ông già là ông đây, theo giúp ông ở vài năm trong
thành phố?”

Thân thể nghiêng về phía trước, ông cụ tha thiết mà nhìn Chân Bảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.