EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 433

chẳng những đào ra chuyện bên trong của ông cụ Phó và ông nội Chân Bảo
là chiến hữu. Còn, thuận tiện viếng thăm hàng xóm, biết được tình huống
hôn nhân của cha mẹ Chân Bảo, thậm chí còn từ trong nhà của Vương Tú
lấy được ra được một tấm hình kết hôn của hai vợ chồng.

Đó là tấm ảnh nhỏ đen trắng, thấy Chân Dũng bên trong rất trẻ trung,

mày kiếm mắt sáng, nếu ở hiện tại thì tuyệt đối sẽ là một đại soái ca, nhưng
đôi mắt của Chân Dũng rất bình tĩnh, giống như cảnh sắc tĩnh mịch của mặt
hồ trong thôn nhỏ, đôi mắt Chân Bảo rất giống cha. Bên cạnh Chân Dũng,
Vương Tú cười tựa vào bả vai ông, cười đến thanh xuân xán lạn, Chân Bảo
ngoại trừ đôi mắt ra, thì những nơi khác đều giống mẹ, đôi mắt Vương Tú
rất đẹp, nhưng biết nói thế nào đây, nhìn rất khôn khéo, lộ ra một tia sành
đời.

Chân Bảo dựa vào giường, nhìn tấm hình cũ trong tay đến ngẩn người.

Hành lý cô mang đến Đế Đô không nhiều, hình cha mẹ kết hôn trong đó

có một phần.

Lúc mẹ rời đi cô mới ba tuổi, đối với mẹ Chân Bảo không có bất kỳ ấn

tượng nào, cô chỉ biết được tính cách của mẹ mình qua người trong nhà và
hàng xóm, ấn tượng của cô đối với dung mạo của mẹ, cũng chỉ có tấm hình
này. Chân Bảo không nghĩ tới, có một ngày, cô lại được thấy bức ảnh như
vậy ở trên mạng.

Xem hết ảnh chụp, Chân Bảo ấn mở weibo của Đại V xem bình luận.

“Lúc trước Vương Tú đến nhà họ Chân chính là vì tiền, người đàn ông

thành thật quá đáng thương, bị bà ta lừa.”

“Chân Bảo lớn lên giống Vương Tú, mệnh cũng rất giống, đều câu kéo

kẻ có tiền.”

“Cứu cha đã lỗi thời, đầu năm nay coi trọng cứu ông hơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.