nào, cậu vẫn là chính cậu là được rồi, tiếp tục làm việc mình thích, không
cần có gánh vác gì. Tình huống hiện tại của cậu có điểm giống đại minh
tinh, cậu suy nghĩ một chút, sinh hoạt chúng ta nhàm chán, minh tinh nào
có chuyện xấu, cũng sẽ có bát quái đúng hay không? Nhưng chúng ta bát
quái lợi hại hơn nữa, kỳ thật đều là nhàm chán giết thời gian, bát quái xong
minh tinh cùng chúng ta có quan hệ gì? Còn không phải tiếp tục suy nghĩ
cơm tối ăn cái gì, phát sầu thi cuối kỳ có thể rớt tín chỉ?
Tin tức, người khác khen cũng tốt phun cũng tốt, nôn ra nước bọt thì đi
làm cái khác, cậu sống hay chết, vui vẻ hay khổ sở bọn họ đều không để ý,
nhưng nếu cậu để những lời nói nàyở trong lòng, mỗi ngày phiền não, chính
là ngu ngốc, rất ngu ngốc.”
“Đúng đúng đúng, cậu đừng quản những dân mạng kia, chỉ nghĩ đến
Phó tổng là được rồi.” Tiền Nhạc Nhạc nói theo, “ nếu như tớ có thể giao
cho bạn trai như Phó tổng, nằm mơ đều sẽ cười tỉnh, có thời gian lãng phí ở
trên thân người khác, không bằng nghĩ về việc hẹn hò cùng bạn trai vào
ngày Chủ nhật như thế nào, muốn làm sao sinh Hầu Tử.”
Chân Bảo cúi đầu cười.
“Tớ còn thực sự bội phục chân bảo.” Cổ Tiểu Ngư ôm gối dựa thở dài,
một tay chống cằm, “Nếu là tớ có nam nhân như Phó tổng vậy, tiền nhiều
đời này cũng xài không hết, ta còn đọc sách gì, sớm sống phóng túng khắp
thế giới, thế mà Chân Bảo có thể an tâm mỗi ngày đi thư viẹn, làm thêm...
Một tháng tân tân khổ khổ mới có một ngàn rưỡi, lợi tức một tháng của Phó
tổng nhà cậu đều đủ cho cậu tùy tiện xa xỉ.”
“Ừm, Chân Bảo cũng coi là một đóa kỳ hoa xã hội hiện đại, không
giống Tiểu Ngư bỉ ổi lòe loẹt, trách không được Phó tổng yêu thích.” Phạm
Huyên trêu ghẹo nói.
Cổ Tiểu Ngư trừng cô: “cậu mới bỉ ổi lòe loẹt!”