EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 467

Phó Minh Thời cười, sâu kín nhìn cô chằm chằm: “Người lao động nặng

, có thể ăn nhiều.”

Gặp người quá đen tối, Chân Bảo quá đơn thuần, không biết bị hôn phu

đang đùa giỡn mình, chỉ nghĩ là Phó Minh Thời quét dọn phòng mệt, nên
không ý kiến gì nữa. Phó Minh Thời hấp ba cái bánh bao, bốn cái trứng gà,
đa số đều vào bụng của anh.

Ăn mì xong, mồ hôi trên người hai người càng nhiều, Chân Bảo đưa Phó

Minh Thời đi dạo xung quanh một vòng, trở về để Phó Minh Thời tắm
trước, cô đi đến nhà bên cạnh tìm bà Quách.

“Anh tắm lâu nhất là mười phút.” Phó Minh Thời nắm lấy cổ tay cô

nhắc nhở, ý là cô không cần ở bên kia quá lâu.

Chân Bảo lúng túng chạy.

Phó Minh Thời lấy quần áo đi về phía sau nhà tắm rửa, vặn vòi hoa sen,

nước ấm. Lo lắng không đủ Chân Bảo dùng, Phó Minh Thời lấy thêm hai
thùng nước lạnh, nước nóng giữ lại cho cô. Trước lúc tắm Phó Minh Thời
cố ý nhìn thời gian, sau khi tắm xong ra nhìn lại, mất mười lắm phút.

Không có cách nào, hôm nay mồ hôi ra nhiều, nhất định phải tắm sạch.

Mặc quần đùi áo ngắn tay, Phó Minh Thời nhắn tin cho Chân Bảo.

Nhà bà Quách ở sát vách, Chân Bảo lấy điện thoại di động ra, nhìn thấy

tin nhắn của Phó Minh Thời ngắn gọn chỉ có một từ tắm. Nhắc cô đi tắm,
Chân Bảo hoảng hốt, nhanh chóng tạm biệt bà Quách.

“ Minh Thời rất tốt, hai đứa các cháu khi nào thì kết hôn?” Bà Quách

quan tâm hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.