EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 465

oi bức, nhìn thấy áo sơ mi của Phó Minh thời đã ước đẫm, Chân Bảo tạm
biệt bà cụ, trở về phụ Phó Minh Thời sắp xếp.

Bà Quách dựa vào cửa ra vào, nhìn hai đứa trẻ bận rộn.

Gian phòng một năm không có người ở rất nhiều bụi bẩn, Chân Bảo đề

nghị bỏ những đồ vừa mau ra ngoài sân, trước tiên hai người dọn dẹp trong
nhà trước. Quét dọn lầu một phòng bếp, nhà chính, lầu hai có bốn gian
phòng, Chân Bảo chỉ về gian phòng cô ở và căn phòng sát bên cạnh trước
đây ba cô ở nói: “Chúng ta dọn dẹp hai gian phòng này đi, những phòng
còn lại không cần dọn.”

Toàn thân Phó Minh Thời đều là mồ hôi, Chân Bảo cúi đầu mở khóa,

anh đột nhiên ôm lấy cô từ phía sau, bờ môi chạm vào đỉnh đầu cô, thanh
âm khàn khàn: “Tại sao lại dọn dẹp hai gian phòng?”

Tay Chân Bảo run lên một cái, chìa khoá cũng không cầm. Đi vào, trên

mặt nhanh chóng nóng lên.

Phó Minh Thời thuận thế hôn từ đỉnh đầu cô xuống, hôn lên lỗ tai đỏ

của cô, hôn cổ cô. Nãy giờ cô chũng chảy thật nhiều mồ hôi, hôn có chút
mặn, nhưng anh rất thích, “Một phòng?”

Giọng anh nói như hấp dẫn, trong lòng Chân Bảo run mấy cái, cuối cùng

vẫn gật đầu.

Phó Minh Thời cười: “Anh đi lấy nước.”

Mang nước lên, Chân Bảo suy nghĩ, thừa dịp mặt trời chưa lặn, cô lấy ra

túi chườm nóng năm ngoái khi rời đi đã cất, đưa cho Phó Minh Thời, sau
đấy giả vờ không hiểu ánh mắt của Phó Minh Thời, tiếp tục quét dọn phòng
ngủ, mang chiếu ra hong, quét mạng nhện lau bàn...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.