EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 464

Phó Minh Thời nhẹ nhàng thở ra, hôn trán cô nói: “Anh sẽ sắp xếp, em

cứ lo thi cho tốt là được.”

Chân Bảo gật gật đầu.

~

Công việc của Phó Minh Thời bận rộn, tự thời gian rảnh không nhiều,

cuối cùng sắp xếp được ba ngày để đi cùng Chân Bảo.

Chân Bảo cũng không ngại thời gian quá ít, hưng phấn cùng Phó Minh

Thời lên máy bay.

Mười giờ sáng, máy bay hạ xuống thành phố C, trợ lý đã sớm chuẩn bị

xong xe.

Phó Minh Thời lái xe, đầu tiên đưa Chân Bảo đến cửa hàng mua sắm,

hơn một năm không có trở về, trong nhà Chân Bảo nhất định cẩn phải mua
thêm đồ vật, nhất là đồ nấu ăn. Mua quá nhiều đồ, ở ghế ngồi phía sau đều
nhét đầy đồ, gồm có ổ điện mới tinh, lò vi ba và những đồ điện bình thường
khác.

Đường xá xa xôi, xe dừng ở đường đất gần nhà Chân Bảo, đã ba giờ

chiều.

Bà Quách nhà hàng xóng, nhìn thấy Chân Bảo, Phó Minh Thời, bà cụ

cười như nở hoa, tinh thần minh mẫn nói chuyện với Chân Bảo: “Ở nhà
được mấy ngày a?”

Chân Bảo cũng rất thích bà Quách, cười nói chuyện cùng bà.

Đương trong thôn hẹp, xe không chạy đến, Phó Minh Thời để Chân Bảo

nói chuyện cùng bà cụ, anh đi đi về về khuân đồ, đi ba chuyến mới mang tất
cả vào bên trong nhà Chân Bảo. Ở đây mùa đông ấm hơn ở thủ đô, mùa hè

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.