EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 479

Tuổi trẻ tốt...

Đáy lòng Bà Quách cảm thán, về nhà mình xem tivi trước, con trai mới

mua TV, rất rõ ràng. Bà Quách mở ti vi, thay đổi kênh, chọn lấy một phim
truyền hình phát lại, vừa hết nhạc đầu phim, mặc dù đã xem qua một lần,
Bà Quách vẫn xem say sưa, bất tri bất giác đã xem hết một tập.

Nghe bài nhạc kết thúc, Bà Quách nhìn cửa một chút, trước sau coi như

hơn một giờ đồng hồ, lúc này hẳn là không sai biệt lắm?

Bà cụ đi Chân gia lần thứ ba, nghiêng tai lắng nghe, cuối cùng phía trên

không có động tĩnh.

Bà Quách nhẹ nhàng thở ra, bọn nhỏ không đói bụng, bà đói bụng, sốt

ruột ăn cơm đây.

Ngẩng đầu lên, Bà Quách vừa muốn mời bọn nhỏ xuống dùng điểm tâm,

“Két két” một tiếng, cửa nhà chính Chân gia mở. Bà Quách giật nảy mình,
lập tức nhìn sang, là Phó Minh Thời. Cậu thanh niên mặc chiếc áo ngắn tay
màu đen, phía dưới quần đùi là đến đầu gối, cao to, cánh tay bắp chân lộ ra
nhìn rất có lực, lại nhìn khuôn mặt kia, còn tuấn tú hơn so với ông cụ Phó
lúc tuổi còn trẻ.

Bà Quách thấy nhìn không dời mắt.

Phó Minh Thời bước ra mới chú ý tới trong sân có người, phát hiện Bà

Quách, nghĩ đến Chân Bảo tối hôm qua, sáng nay cầu khẩn, Phó Minh Thời
có chút chột dạ, ngược lại trên mặt không có biểu hiện ra ngoài, khách khí
lại lễ phép: “Bà có việc?”

Bà Quách hoàn hồn, vội cười: “Các con chưa ăn điểm tâm phải không?

Ta trộn mì xong, nấu một lát là được, con cùng Phượng Bảo tới ăn?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.