EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 480

Phó Minh Thời đói bụng, quay đầu nhìn xem, gật gật đầu: “Cảm ơn bà,

buổi sáng con cùng Phượng Bảo đi câu cá, giữa trưa lại mời bà.”

“Tốt tốt tốt.” Bà Quách cười không khép miệng, “Vậy con đi gọi

Phượng Bảo, ta đi nấu bát mì.”

Nói xong liền đi.

Phó Minh Thời nhìn bà cụ vào nhà, hắn mới đi phòng vệ sinh giải quyết

vấn đề thiết yếu, sau đó đánh răng rửa mặt, lại bưng một chậu nước lên lầu.
Cửa khép hờ, Phó Minh Thời nhẹ nhàng đẩy ra, trong phòng sáng tỏ, trên
giường Chân Bảo đắp chăn ngủ, bởi vì nóng. Bả vai trắng lộ ở bên ngoài,
một cặp đùi thon dài đẹp càng nhìn không sót gì, chăn mền che bộ vị trọng
điểm.

Gian phòng còn tràn ngập mùi vị hoan ái. Hơi thở đặc biệt vui vẻ qua đi,

không biết là tối hôm qua lưu lại, hay là do trận kia.

Buông chậu nước xuống, Phó Minh Thời đi đến trước giường.

Chân Bảo ngủ ngon, khuôn mặt đỏ ửng chưa phai, trắng. Bờ môi non

mềm có chút sưng.

Ánh mắt chuyển qua cô. Đầu vai trơn nhẵn, cổ họng Phó Minh Thời

phát khô, trước đó không muốn cô còn có thể nhẫn, muốn, mấy lần đều
không đủ, muốn một mực ôm cô, một mực cùng cô tiêu phiêu cực lạc nhân
gian.

“Dậy đi, Bà Quách gọi chúng ta đi ăn điểm tâm.” Cúi người, Phó Minh

Thời nhẹ nhàng hôn khuôn mặt cô.

Chân Bảo nhíu mày, không nghe rõ anh nói cái gì, phiền hà tất cả âm

thanh quấy rầy cô ngủ, quay người ngủ tiếp. Chỉ là cô quay người lại, chăn
mền trên người trượt theo, phía trước đằng sau đều lộ phong quang. Phó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.