EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 492

muốn tìm kẽ đất chui vào.

"Anh giúp em tắm." Phó Minh Thời đi tới, khẩn trương ôm vị hôn thê

phát run vào trong ngực, sau đó cúi đầu, tay khoác lên đầu vai cô, thật xoa
giúp cô, nhưng lực đạo rất nhẹ, xoa rất ái muội, nếu như trong phòng tắm
rửa công cộng cũng phục vụ giống như anh nhưng không có thân hình của
anh, trăm phần trăm cũng bị người khiếu nại.

"Phượng Bảo, hai năm nghỉ học kia, em trồng cây sao?" Ánh mắt sau

lưng cô băn khoăn, Phó Minh Thời sâu kín hỏi.

Cái trán Chân Bảo chống đỡ lấy lồng ngực anh, chậm rãi gật đầu, hai

mắt nhắm nghiền.

"Làm sao không có rám đen?" Phó Minh Thời ôm lấy eo cô, đi đến dưới

vòi sen.

Chân Bảo làm việc nhà nông, mùa hè sẽ rám đen, mùa đông lại nuôi trở

về, nhưng cô biết, Phó Minh Thời không để ý câu trả lời của cô.

"Thật trắng."

Mở vòi sen ra, nước nóng như trời mưa rơi xuống, Phó Minh Thời hôn

lỗ tai cô, "Trắng lại lung linh, đặc biệt đẹp."

Anh loạn động, theo bản năng Chân Bảo ôm lấy cổ của anh, nước liên

tục rơi ở trên mặt, sắp không thể thở nổi.

Giống như là đoán được tình cảnh của cô, Phó Minh Thời đột nhiên ôm

lấy chân cô, Chân Bảo lập tức úp sấp trên bả vai hắn, từng ngụm từng ngụm
hô hấp, như suýt nữa người chết chìm.

Phòng tắm có cái băng ghế nhỏ, Phó Minh Thời nhấc chân kéo băng ghế

tới, sau đó ôm cô ngồi ở phía trên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.