EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 550

Nghĩ đến trong mắt Vương Tú, con gái bà ta chăm sóc không được đi du

học đó là uất ức, trong lòng Chân Bảo đã chết héo rồi.

Cô không quan tâm Vương Tú có nhận cô không, nhưng tại sao mỗi lần

gặp mặt bà ta lại khó chịu với mình như vậy?

"Nếu em vẫn chưa yên lòng, thì anh sẽ đưa hết tiền cho em quản, mỗi

tháng cho em đưa anh một ít phí sinh hoạt là được." Vị hôn thê vừa đơn
thuần lại không biết đoán ý người khác, Phó Minh Thời thở ra một hơi trêu
chọc cô.

Hiện tại Chân Bảo chỉ thích nghe người đàn ông của mình nói chuyện,

trán dựa vào lòng ngực anh cố ý hỏi: "Mỗi tháng anh cần bao nhiêu phí sinh
hoạt?"

Phó Minh Thời ôm cô suy nghĩ, hôn mặt cô rồi nói: "Không ít hơn hai

mươi."

Chân Bảo nghi ngờ hỏi: " Hai mươi vạn?"

Phó Minh Thời cười, cắn lỗ tai cô: "Gấp hai mươi lần."

Chân Bảo đỏ mặt, yên lặng tính toán, cả ngày lẫn đêm tháng trước cộng

laị, thật sự không chỉ gấp hai mươi lần.

"Đi thôi, xuống lầu ăn cơm." Dỗ dành xong vị hôn thê, Phó Minh Thời

theo thói quen ôm vai cô bước xuống lầu.

Có thể đoán được đại khái tâm tình Chân Bảo không tốt, đêm nay mẹ

Vương làm toàn là món Chân Bảo thích, đậu hũ ma bà, chân gà ướp hương
cay, đầu cá ướp hạt tiêu băm nhỏ... Nhìn sang, chỉ có canh măng suông là
không cay. Nước miếng của Chân Bảo như sắp chảy ra, bụng đói nên không
có thời gian nghĩ đến chuyện không vui.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.