trên màn hình đột nhiên xuất hiện chữ đăng kí thành công.
"Không nói tới chuyện cổ tích, em thật sự không thích nick name này?"
Phó Minh Thời mở trang web, giao quyền quyết định cho cô, "Nếu không
thích, có thể đổi."
Chân Bảo đã trầm mặc, thật ra, Phó Minh Thời muốn nick name vẫn thật
là dễ nghe đấy.
"Vậy dùng cái này, chờ khi em thi Đại Học xong, anh lại nghe theo em."
Trước tiên Phó Minh Thời để Chân Bảo nghe theo anh. Vừa xong, có bưu
kiện mới đã đến, Phó Minh Thời dạy Chân Bảo đăng nhập trên điện thoại di
động, anh xử lý công việc trước.
Chân Bảo xem trang web của Phó Minh Thời, chứng thực là CEO tập
đoàn Thịnh Thế, lại mở các bình luận trên weibo của Phó Minh Thời mới
nhất cũng là năm tháng trước, liền thấy một cái tên "Hạ Dĩnh", còn có một
đám người gọi Phó Minh Thời là ông xã, nói Hạ Dĩnh không xứng với hắn,
cũng có người phản bác thay Hạ Dĩnh, nói Hạ Dĩnh cùng Phó Minh Thời là
trai tài gái sắc.
Chân Bảo cúi đầu nghiêm túc, sau đó tay không biết đụng phải cái gì,
đột nhiên chuyển đến trang của Hạ Dĩnh, chân bảo lại càng hoảng sợ, vụng
trộm nhìn Phó Minh Thời, vẻ mặt anh đang chăm chú. Chân Bảo không
hiểu có chút chột dạ, nhưng vẫn nhịn không được nhìn weibo của Hạ Dĩnh,
có ảnh sân khấu cổ trang có bìa tạp chí, đều đặc biệt xinh đẹp.
Chân Bảo càng xem càng nghiêm túc, dần dần đã quên lòng tò mò lúc
ban đầu, chủ yếu là Hạ Dĩnh thật sự đẹp.
"Hiệu quả trang điểm tốt, vẻ mặt phù hợp với bức ảnh, kỳ thật người
thật bình thường." Phó Minh Thời giải quyết xong, phát hiện Chân Bảo
đang nhìn Hạ Dĩnh, hơn nữa còn dùng một loại ánh mắt thưởng thức, nhịn
không được phát biểu cái nhìn của mình, vô cùng khách quan.