EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 132

nước da trắng xanh thì người đàn ông này quả thực không có một chút tì
vết nào, ngoại hình rõ ràng rất đẹp nhưng lại không có cảm giác mềm yếu,
ngược lại còn tỏ ra khí độ bất phàm. Trong lòng cô thầm hâm mộ Hoài
Nguyệt. Đúng là số đào hoa bất tận, ngay cả hàng xóm cũng là một gã đẹp
trai đến vậy. Cô liền hỏi: “Cơ tiên sinh là họ Cơ nào? Chữ ‘Cơ’ có bộ Nữ
bên cạnh à? Họ Cơ giống họa sĩ Cơ Quân Đào đúng không?”

Cơ Quân Đào gật đầu, không hiểu vì sao lại nhắc tới tên mình.

Hoài Nguyệt hiểu ra, nói: “Thì ra anh cũng là họ Cơ này, vậy mà giờ tôi

mới biết”.

Cơ Quân Đào mỉm cười nhìn cô: “Cô chưa bao giờ hỏi tôi mà”.

Đặng Duyên Duyên nói: “Họ Cơ này rất hiếm, ngoài anh chàng Cơ Quân

Đào mà chúng tôi đang tìm thì anh là người họ Cơ thứ hai mà tôi biết”.

Cơ Quân Đào nghi hoặc nhìn về phía Hoài Nguyệt, không biết vì sao hai

người bọn họ lại tìm mình.

Hoài Nguyệt giải thích: “Bố Cơ Quân Đào là ngài Cơ Trọng Minh tiếng

tăm vang dội. Sắp tới hai bố con nhà họ Cơ sẽ tổ chức triển lãm tranh. Đài
truyền hình phải tìm vị Cơ Quân Đào này để phỏng vấn, tạp chí tôi làm
cũng muốn tìm anh ấy để làm nhân vật trang bìa. Có điều nghe nói anh ấy
không bao giờ đồng ý trả lời phỏng vấn cả”.

Cơ Quân Đào nhíu mày, giơ tay xem đồng hồ rồi nói: “Tôi có việc phải

đi trước đây, hai người cứ xem tranh đi nhé”.

Không đợi hai cô gái trả lời, anh đã quay người đi.

Đặng Duyên Duyên nhìn theo, tiếc nuối nói: “Cái anh chàng này nói đi là

đi luôn à? Sao mà khó tính thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.