EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 144

“Anh, hai ngày trước con Mực nhà Vân Vân đã đẻ một đàn Mực con, em

thấy đáng yêu quá nên dặn cô ấy để dành cho em một con”, Cơ Quân Dã
nói: “Em muốn cho Đậu Đậu, thằng nhóc đó nhất định sẽ rất vui”.

A Thích lắc đầu thở dài, nói: “Anh thật sự hâm mộ Đậu Đậu, em chưa

một lần nhớ đến anh những khi có chuyện tốt”.

“Không nên, mẹ nó sợ chó lắm”. Cơ Quân Đào đang uống sữa chợt nói

chen vào mà không thèm ngẩng đầu lên: “Bình thường Đậu Đậu đi học, cô
ấy đi làm, vậy ai chăm sóc chó được? Lúc về đây thì cô ấy vừa phải chăm
con vừa phải chăm chó, em đừng làm người ta vất vả thêm nữa”.

“Em lại không nghĩ tới chuyện này”, Cơ Quân Dã nhụt chí nói: “Mà cái

cô Hoài Nguyệt này nữa, chó thì có gì phải sợ chứ, con Mực đó có lớn hết
cỡ cũng không to bằng một nửa Leshy của chúng ta, chắc không thành vấn
đề, nhỉ?”

A Thích nói: “Để Đậu Đậu thuyết phục mẹ nó, nếu mẹ nó mềm lòng thì

không chừng sẽ vượt qua được sợ hãi”, nói xong lại lén nháy mắt với Cơ
Quân Dã.

Cơ Quân Đào không vui, nói: “Đừng làm khó người ta, Đậu Đậu thích

chó thì có thể đến chơi với Leshy, cần gì làm cho người ta khó xử”.

Cơ Quân Dã cười hì hì, nói: “Vẫn là anh suy nghĩ chu đáo nhất. Bất kể

Hoài Nguyệt đi làm, về nhà, trong tuần hay cuối tuần đều suy nghĩ giúp cô
ấy cả”.

Vẻ mặt Cơ Quân Đào chợt đông cứng lại, sau đó lập tức nghiêm mặt,

không nói gì nữa.

Thấy tình thế không ổn, A Thích vội kéo Cơ Quân Dã đứng dậy, nói:

“Quân Đào, hai đứa tôi đi mua thức ăn đây. Mấy hôm trước Tiểu Dã học
được vài chiêu trên ti vi, hôm nay phải trổ tài. Anh muốn ăn món gì nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.