EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 169

“Đương nhiên rồi”, Thương Hoài Nguyệt nói không cần nghĩ ngợi: “Đậu

Đậu là em bé, mẹ là người lớn rồi. Con xem quả bầu này nho nhỏ nên mới
đáng yêu đúng không? Nếu như nó to bằng cả một người lớn thì con còn
muốn ăn nó không? Chắc chắn con sẽ không thích đúng không?”

Trời ạ, sao lại có người lấy bầu ra so với người bao giờ chứ? Cơ Quân

Đào ảo não định quay về nhà nhưng nghĩ không cam lòng, lại cau mày
nghe tiếp.

“Đậu Đậu thích quả bầu to như mẹ, có thể chui vào trong quả bầu tránh

nắng, không sợ mặt trời nữa”. Đậu Đậu chợt nghĩ ra một chuyện: “Mẹ, trưa
nay con không muốn ăn bầu nữa, con phải nuôi cho nó lớn, đến lúc nó to
như mẹ ấy!”

Hoài Nguyệt dở khóc dở cười nhìn con trai. Cơ Quân Đào cũng không

nhịn được khẽ nhếch môi, cảm thấy trình độ nói chuyện của Đậu Đậu giỏi
hơn mẹ cậu bé nhiều.

Anh mở cửa đi sang, đây là lần đầu tiên anh chủ động đi vào nhà một

người khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.