EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 171

Cơ Quân Đào nhìn thấy, lập tức thầm bật cười, trừ quả bầu vẽ hơi tròn

một chút ra thì tranh Thương Hoài Nguyệt vẽ thật sự không đẹp hơn Đậu
Đậu bao nhiêu. Đặc biệt là mấy bông hoa bầu thì chỉ có mấy cánh hoa xung
quanh, hoàn toàn không có cảm giác ba chiều chút nào. Anh nghĩ thầm, nếu
mình thật sự có một sinh viên như vậy thì sợ rằng có dạy cả đời cũng không
tốt nghiệp được. Ngẩng đầu lên, thấy Hoài Nguyệt xấu hổ đỏ bừng mặt,
trừng mắt nhìn Đậu Đậu, giống hệt một học sinh tiểu học không trả lời
được câu hỏi của giáo viên, dáng vẻ xinh đẹp động lòng người, lập tức Cơ
Quân Đào mềm lòng, cười nói: “Đậu Đậu và mẹ đều vẽ rất đẹp”.

Đậu Đậu lập tức bắt chước, cầm bức tranh của Cơ Quân Đào lên: “Để

cháu xem chú Cơ với mẹ ai vẽ đẹp hơn!”

Hoài Nguyệt than khóc trong lòng, tại sao mình lại sinh ra một cậu con

trai ngốc như thế chứ. Thấy Đậu Đậu nhìn rất chăm chú, không biết làm thế
nào, cô đành phải lúng túng cười với Cơ Quân Đào. Cơ Quân Đào rất hứng
thú chờ Đậu Đậu đánh giá.

Đậu Đậu lén nhìn mẹ, hình như mẹ không vui lắm, lại nhớ vừa rồi mẹ

nói chú Cơ không thích mẹ nên cậu quyết định an ủi mẹ một chút, liền chui
vào trong lòng Hoài Nguyệt cười nói với Cơ Quân Đào: “Mẹ cháu vẽ vẫn
đẹp hơn”.

Hoài Nguyệt suýt nữa ngất xỉu. Nếu nền nhà có một cái khe thì chắc

chắn cô sẽ kéo cả thằng con ngốc nghếch này cùng chui vào.

Cơ Quân Đào cười vui vẻ: “Đậu Đậu đúng là một em bé ngoan, quả thật

mẹ cháu vẽ rất đẹp”. Vừa nói anh vừa bất giác ngẩng lên nhìn Hoài Nguyệt,
dáng vẻ vừa xấu hổ vừa bối rối của cô thật sự cực kỳ đáng yêu.

Hoài Nguyệt tự giễu: “Đậu Đậu đúng là nhận được gen di truyền của mẹ,

có mắt mà không nhìn thấy Thái Sơn. Đã gặp nhau nhiều lần như vậy mà
không hề nhận ra trước mặt chính là tiên sinh Cơ Quân Đào đại danh lừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.