EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 213

Cơ Quân Dã đứng bên cạnh cũng nhận ra Cơ Quân Đào không vui, cô

nhẹ nhàng nói: “Anh, sắp xong rồi mà, đừng tỏ ra khó chịu thế nữa”.

Thấy anh không hề có phản ứng gì, Cơ Quân Dã liền nhìn theo ánh mắt

anh. Nhìn thấy Hoài Nguyệt, Cơ Quân Dã lập tức hiểu lý do tại sao, cô cố
nhịn cười: “Thiệp mời của Trần Thụy Dương là tự tay em mang tới, Hoài
Nguyệt là cấp dưới của anh ta, mời Hoài Nguyệt mà không mời anh ta thì
cũng không phải phép đúng không?”

Cơ Quân Đào liếc em gái, thực ra cần gì phải mời Hoài Nguyệt đến tham

dự buổi khai mạc hỗn loạn này chứ. Nếu như cô ấy muốn xem tranh thì lúc
nào đến chả được. Mặc dù chưa quen Hoài Nguyệt được bao lâu nhưng anh
có thể thấy Hoài Nguyệt không phải loại phụ nữ thích giao tế. Anh cảm
thấy việc Cơ Quân Dã mời Hoài Nguyệt tới thật không khác gì vẽ rắn thêm
chân, hoàn toàn quên béng mất sự vui mừng khi mình nhìn thấy Hoài
Nguyệt vừa rồi.

Đọc hiểu ánh mắt anh trai, Cơ Quân Dã không thể không cười khổ. Cô

làm vậy còn không phải là vì anh mình hay sao? Không có cái cớ này thì
làm sao cô có thể đến nhờ Hoài Nguyệt chăm sóc anh được? Hơn nữa, cô
mời Hoài Nguyệt đến đây còn có một nguyên nhân quan trọng hơn.

Cơ Quân Dã vừa định biện bạch thì bố cô đã phát biểu xong, tiếng vỗ tay

bên dưới vang lên nhiệt liệt, nhân cơ hội này cô đi tới bên cạnh anh trai
cười nói: “Em đã nói với bố về Hoài Nguyệt, bố rất muốn gặp cô ấy!”

Cơ Quân Đào đột nhiên biến sắc: “Em làm cái trò gì thế?”

Cơ Quân Dã đắc ý nói: “Trò gì là trò gì? Nếu như bố sẵn lòng tiếp nhận

phỏng vấn của tạp chí Giao lưu văn hóa thì em nghĩ Hoài Nguyệt cũng nhất
định sẽ vui vẻ thêm một đoạn vào bài phỏng vấn hôm trước. Hơn nữa, để
bố biết hàng xóm mới của chúng ta thì có gì không tốt?”

Cơ Quân Đào cảm thấy mình sắp đổ mồ hôi lạnh rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.