EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 255

tay giữ em gái lại nói: “Em uống rượu của em đi!”

Cơ Quân Dã ngẩng đầu nhìn anh trai, thấy Cơ Quân Đào đang nhìn chằm

chằm ra ngoài cửa, vẻ mặt vẫn không có gì thay đổi nhưng bàn tay đang
giữ tay mình lại hơi run run. Cảm thấy rất không đành lòng, cô nhìn về phía
A Thích như cầu cứu. A Thích cũng đã nhận ra hai người mới tới, lông mày
nhíu chặt, hiển nhiên cũng là lực bất tòng tâm.

Cơ Quân Dã nói mềm mỏng: “Anh, Hoài Nguyệt ở bên kia, dù sao em

cũng phải qua chào một tiếng”.

Cô chỉ hận không thể lôi ngay Hoài Nguyệt sang bàn bên này để hỏi cô

ấy xem vì sao hai tuần liền không về ngoại ô. Rõ ràng bữa cơm hôm đó rất
vui vẻ, đầm ấm, tâm tình anh trai mình hôm đó cũng rất tốt, vì sao bữa tiệc
vừa tàn đã người đi nhà trống?

Nhìn anh trai cả ngày đứng ngẩn người bên cửa sổ, cô thấy rất đau lòng.

Anh trai vẫn giúp cô ấy tưới nước cho những cây mướp trên nóc nhà.
Mướp đã ra rất nhiều quả, mỗi cơn gió thổi qua, những quả mướp lủng lẳng
dưới giàn lại lắc lư làm lòng người đứng nhìn như có lửa cháy. Trong vườn
hoa trước cửa nhà cô ấy, bí đỏ đã rất to, bác làm vườn vẫn thường hỏi tại
sao Thương tiểu thư vẫn chưa trở lại, xem ra đành phải để bí già hết rồi.
Giàn bầu bắt đầu lụi, chỉ còn hai quả bầu hồ lô đã già, anh trai nói đã vậy
để già luôn, làm hồ lô rượu cho Đậu Đậu chơi. Mỗi lần nhìn hai quả bầu
đó, anh trai cô đều ngơ ngẩn tựa như nhìn mẹ con bọn họ, vừa vui vẻ vừa
mất mát.

Hôm nay cô thật sự không đành lòng được nữa nên mới gọi A Thích,

kiên quyết lôi anh ra ngoài giải sầu. Vân Vân cực kỳ vui vẻ nhưng anh trai
vẫn lạnh mặt không nói lời nào. Bây giờ thì tốt rồi, Hoài Nguyệt cùng một
người đàn ông khác đi đến quán bar, ông anh trai cố chấp của cô làm sao có
thể chịu được điều này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.