EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 344

mình hỏi nó xem mặt mình giống cái gì”, Hoài Nguyệt nói: “Già trẻ lớn bé
ở đây đều coi nó như bảo bối, giờ nó còn nghịch hơn trước nhiều”.

“Đậu Đậu là một đứa bé thông minh, nó biết mọi người thích nên mới

nghịch như thế”, Cơ Quân Đào ý tứ sâu xa: “Thông minh hơn mẹ nó”.

Hoài Nguyệt quay mặt qua chỗ khác, một hồi lâu mới nói: “Nó là trẻ con

không hiểu chuyện, cuộc sống đâu có thoải mái như vậy. Trước kia mẹ nó
không biết, sau khi xảy ra chuyện lớn như vậy bây giờ mẹ nó mới biết, cho
nên không thể không cẩn thận từng chút một được”.

Cơ Quân Đào chỉ nhìn cô không lên tiếng. Hiển nhiên cô ấy cũng không

ghét mình nhưng lại không chịu chấp nhận mình, chắc chắn phải có nguyên
nhân. Nếu như thực sự vì bệnh tình của mình, thì có phải chỉ cần mình sống
khỏe mạnh để cô ấy nhận ra mình đang bình phục, như vậy một ngày nào
đó cô ấy sẽ có thể yên tâm ở bên mình hay không?

Hai người yên lặng nhìn một chiệc xe con chạy qua rất nhanh cuốn theo

một đám bụi đường.

“Sao thế em?” Cơ Quân Đào để ý thấy sắc mặt Hoài Nguyệt hơi thay đổi.

“Chiếc xe đó trông quen quen”, Hoài Nguyệt dừng lại một lát: “Chúng ta

đi thôi”. Đó là xe của Lỗ Phong, cô chắc chắn không nhìn lầm. Nhìn thấy
Lỗ Phong chạy đến thôn Thanh Sơn, nhớ đến lời giáo sư Tần, cô không thể
không nghi ngờ anh ta đến đây là vì mình.

Cơ Quân Đào hơi nhếch môi. Chúng ta? Đúng là nghe mà vui như mở cờ

trong bụng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.