EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 474

Anh ta xoay người nói với Hoài Nguyệt: “Hoài Nguyệt, em dẫn vợ chồng

thầy Triệu vào nhà xem trước đi”.

Hoài Nguyệt gật đầu đồng ý rồi dẫn hai vợ chồng trung niên vào nhà.

Cơ Quân Dã thầm kinh hãi, chẳng lẽ Hoài Nguyệt định bán căn nhà này

sao? Cô không kìm được, lén quay sang nhìn anh trai, thấy Cơ Quân Đào
cau mày nhìn cổng nhà Hoài Nguyệt chằm chằm, còn Trần Thụy Dương thì
nhìn anh như đang suy nghĩ gì đó.

Cơ Quân Dã làm bộ ho một tiếng rồi nói: “Những căn nhà liền kề ở đây

rất ổn, xanh hóa tốt, ban quản lý rất trách nhiệm, cách nội thành cũng
không xa. Bây giờ muốn tìm khu nhà tốt như vậy thì đúng là khó thật, đâu
có ai nỡ bán đi chứ? Trước kia tôi cũng đã nói với Hoài Nguyệt rằng tôi sẽ
tìm mua một căn ở đây để làm hàng xóm của nhau đấy”.

Trần Thụy Dương nói: “Có người mua nhà vốn là để đầu tư, bây giờ giá

nhà đã tăng gấp đôi, cũng xem như kiếm được một khoản rồi. Có lẽ cũng
có người tạm thời cần tiền gấp nên phải cắn răng bán đi, tóm lại trong lòng
người nào cũng có một món nợ”.

Cơ Quân Dã nóng lòng muốn biết vì sao Hoài Nguyệt phải bán nhà,

nhưng Trần Thụy Dương nói chuyện rất khéo, không thể khai thác được
thông tin gì nên đành phải nhẫn nại: “Thời gian này tôi bận quá nên cũng
không có thời gian trò chuyện với Hoài Nguyệt, dạo này cô ấy vẫn tốt chứ?
Là lãnh đạo, anh phải chăm sóc cô ấy thật tốt nhé”.

Trần Thụy Dương không biết rõ chuyện giữa Cơ Quân Đào với Hoài

Nguyệt, mặc dù có suy đoán nhưng cũng không dám chắc chắn. Thấy một
thời gian dài từ trước tới nay Hoài Nguyệt không có động tĩnh gì, bây giờ
nghe Cơ Quân Dã hỏi như vậy, phỏng chừng quan hệ giữa hai nhà cũng
không thân mật như mình tưởng. Trần Thụy Dương thở phào nhẹ nhõm
trong lòng, gật đầu nói: “Rất tốt, Hoài Nguyệt rất có năng lực. Mấy bài viết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.