EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 76

Trần Thụy Dương không để ý: “Là tôi đến sớm mà. Trà của Hoài Nguyệt

rất ngon, tôi cầm theo đây”. Nói rồi anh ta cầm cốc đi cùng Phó Tổng biên
tập Lưu.

Hoài Nguyệt mở máy tính, kỳ tới phải viết bài về Tết Đoan ngọ. Theo

yêu cầu của cô, Hội Dân tộc học đã gửi cho cô một loạt bài viết và ảnh
chụp, giờ cô phải lọc lại.

Trần Thụy Dương chỉ họp mười phút để chào hỏi mọi người. Trừ xưởng

in ở bên ngoài, còn lại một tờ tạp chí và hai công ty đều nằm trong tòa nhà
năm tầng này. Đây vốn là tòa nhà làm việc của Ban Ngoại vụ, sau đó Ban
Ngoại vụ chuyển vào khu văn phòng của chính quyền tỉnh, tòa nhà này
được để lại cho tòa soạn tạp chí. Tòa nhà nằm trên sườn dốc, dưới bóng cây
xanh mát, khi nhìn xuống sẽ thấy cảnh non xanh nước biếc, dù ở trung tâm
thành phố nhưng lại là một nơi rất yên tĩnh, bất chấp cuộc sống xô bồ chỉ
cách đó chẳng bao xa.

©STENT

Trần Thụy Dương đứng bên cửa sổ văn phòng ở tầng bốn, nhìn dòng xe

cộ dưới đường. Bốn năm trước, anh là trưởng phòng trẻ tuổi nhất của Ban
Ngoại vụ, trong một buổi lễ tiếp đón, anh được một vị lãnh đạo trên Bộ để
ý, đề cử ra nước ngoài làm việc. Khi đó anh đang chuẩn bị kết hôn với
người bạn gái đã yêu nhau hai năm, suy nghĩ nhiều lần, thấy không nỡ từ
bỏ cơ hội tốt như vậy nên hứa với cô, hết nhiệm kỳ ba năm, trở về sẽ kết
hôn.

Suốt ba năm, anh vẫn giữ mình trong sạch, mặc dù xung quanh không

thiếu phụ nữ ưu tú, nhưng nghĩ đến lời hứa với một người khác, Trần Thụy
Dương luôn biết điểm dừng, không ngờ nhận được tin người đó đã kết hôn.
Điều khiến Trần Thụy Dương sốc là cô ta lại đi dụ dỗ người đã có vợ con,
phá vỡ hạnh phúc gia đình nhà người ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.