EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 75

“Cháu mấy tuổi rồi?”

“Bốn tuổi”.

“Trẻ con tuổi này nghịch lắm đúng không? Chăm sóc chắc vất vả lắm”.

“Cũng bình thường thôi, cháu đi mẫu giáo rồi”.

Hoài Nguyệt pha một cốc trà cho anh, Trần Thụy Dương nhìn một chút,

cúi đầu ngửi ngửi, hít sâu một hơi rồi nhấp một ngụm nhỏ, khen: “Trà Minh
Tiền Long Tỉnh, rất chuẩn”.

Hoài Nguyệt lại vâng một tiếng. Trà này là giáo sư Tần cho cô. Mỗi

tháng giáo sư Tần đều hẹn cô đi uống trà, ăn cơm. “Mẹ chồng - nàng dâu
không thành, ít nhất con vẫn là học sinh của mẹ mà”. Cô giáo cũ của cô
luôn nói như vậy với vẻ tiếc nuối, rồi nhân tiện cho cô một vài thứ tốt,
chẳng hạn như trà Long Tỉnh, chẳng hạn như sôcôla mang về từ nước
ngoài.

Cô cũng sẽ cùng cô giáo cũ đi dạo phố. Trước kia, lúc vẫn là mẹ chồng -

nàng dâu, quần áo của giáo sư Tần đều do cô chọn mua, bây giờ giáo sư
Tần đi mua quần áo vẫn luôn kéo cô theo. Hai cô trò chỉ nói đến Đậu Đậu
hay chuyện công việc của hai bên chứ không bao giờ nói những chuyện
khác trong nhà. Thực ra có mấy lần Hoài Nguyệt nhận thấy cô giáo muốn
nói nhưng rồi lại thôi, lần nào cũng khéo léo chuyển hướng đề tài rất kịp
thời. Cô không phải người bạc tình nhưng cũng không phải người dây dưa,
không dứt khoát.

Bên ngoài, các đồng nghiệp cũng đã lần lượt bước vào tòa soạn. Thấy

Trần Thụy Dương đến từ sáng sớm, Phó Tổng biên tập Lưu cảm thấy rất
khó xử, nghĩ thầm may mà có Hoài Nguyệt đến sớm, bằng không để ngày
đầu tiên tổng biên tập mới đi làm đã gặp “không thành kế” thì đúng là
không hay lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.