EM LÀ HỌC TRÒ CỦA ANH THÌ SAO - Trang 147

Trời đêm Bắc Kinh gió rất mạnh, Đàm Thư Mặc cùng đám bạn cũ hẹn

nhau gặp mặt, nhâm nhi vài ly rượu, canh giờ rồi mới gọi điện thoại cho cô,
lòng thấp thỏm không biết ngày đầu tiên cô nhập học thế nào rồi.

Đứng trước cửa ra vào, dựa vào cây cột, anh bấm số điện thoại của cô,

nghe giọng nói ấm áp “alo”, anh bất giác mỉm cười, cảm giác vui sướng
khó tả.

Mỗi người đều có cách trả lời điện thoại khác nhau, mà cô bé con

Triệu Thuỷ Quang này, mỗi khi bắt máy alo đều không kéo dài âm cuối,
giọng nói cũng không nhừa nhựa, làm người ta nghe mà tinh thần phấn
chấn hẳn lên.

Anh chú tâm nghe từng lời từng chữ cô nói, nghĩ đến cô vừa nói vừa

huơ tay múa chân, anh ngẩng đầu bầu trời đêm, ánh trăng hình lưỡi liềm
nhìn cứ như hình mặt cười, đang cười toe toét với anh, từng đợt gió lùa qua
thổi bay men rượu trong người anh, trí óc càng thêm minh mẫn thoải mái.

Ngày ấy, tiết trời Bắc Kinh không được tốt lắm, tại một khách sạn

được xây dựng rất kiên cố, giữa vô vàn dòng xe ngược xuôi trên đường, có
một người đang đứng ở đó, một tay bỏ vào túi quần, tay kia cầm điện thoại
nghe, dựa vào cây cột trước cửa khách sạn xa hoa lộng lẫy, cũng không
màng ánh mắt tò mò của mọi người, vẫn thong dong đứng tại nơi đó, mỉm
cười rất vui vẻ, từng lời nói nhẹ nhàng như làn gió, một người đàn ông nhìn
rất lạnh lùng thế mà gương mặt lại toát lên niềm hạnh phúc khó tả.

----------------

**** Tửu Trì – Nhục Lâm (rừng thịt ao rượu): ám chỉ kiểu ăn không

giống kiểu tiệc “rừng thịt ao rượu – nhục lâm, tửu trì” của Trụ Vương với
nàng Đắc Kỷ. Trụ Vương cho đào những cái hồ nhỏ rồi đổ đầy rượu trong
đó gọi là Tửu Trì (suối rượu), lại sai người nướng thịt các loại thú rừng rồi
treo đầy trên cây trong hoa viên, dày đặc đến nỗi ánh mặt trời không xuyên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.