EM LÀ HỌC TRÒ CỦA ANH THÌ SAO - Trang 145

Nhiều năm sau đó, trong lúc Triệu Thuỷ Quang lúc dọn dẹp đồ đạc,

một quyển sổ nhỏ vô tình rơi ra, ở ngoài bìa cuốn sổ không ghi gì cả, bên
trong thì đầy chữ viết và số, nào là địa chỉ nhà, mã bưu điện, số điện thoại
nhà, Triệu Thuỷ Quang nhìn nét chữ nghuệch ngoạc trẻ con kia đột nhiên
nhớ đến ngày đầu nhập học, hoài niệm quãng thời gian vui vẻ xưa kia.

Thì ra, có những chuyện tưởng chừng như rất nhỏ nhặt, dễ dàng bị

lãng quên đôi khi lại khiến trái tim chúng ta ngậm ngùi, man mác một nỗi
niềm thổn thức tận sâu trong đáy lòng.

Vào buổi tối khoảng 10h thì cả ký túc xá đều tắt đèn đi ngủ, mấy chị ở

trên lầu thì cầm thau gõ đùng đùng ì xèo phản đối, thế mà cô giám thị hô
một tiếng là im phăng phắc hết.

Triệu Thuỷ Quang nằm cười một mình trên giường, mọi người mới

ngày đầu quen biết cho nên cũng không nói nhiều với nhau, vả lại cả ngày
hôm nay ai nấy đều rất mệt mỏi, vừa ngã xuống giường liền ngủ ngay.

Chỉ khổ cho con cú đêm Triệu Thuỷ Quang, nằm trên giường hai mắt

mở trâng trâng, bình thường giờ này là cô đang ở nhà lên mạng, giờ muốn
ngủ cũng không ngủ được, cô lấy điện thoại ra đọc lại những tin nhắn nhận
được trong hôm nay, nhìn chằm chằm vào tên người nọ thật lâu, điện thoại
thình lình rung lên, người gọi đến cùng là một người, cô bối rối, nhanh
chóng bấm nghe, trong ký túc xá giờ rất yên tĩnh, cô cũng không dám nói
lớn tiếng, lí nhí “alo”, giọng nói êm dịu bên kia cất lên, “Sao còn chưa
ngủ?”

Cô “ừ” một tiếng rồi nói, “Đợi một chút.” Triệu Thuỷ Quang ngồi dậy

mặc áo khoác vào, rón ra rón rén leo xuống giường, Bành Hiểu Hiểu đang
ngáy khò khò ngủ say ở giường dưới, nhìn dáng ngủ ngon lành của Bành
Hiểu Hiểu cô nở nụ cười, “két…” sau đó nhẹ nhàng mở cửa đi ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.