EM LÀ HỌC TRÒ CỦA ANH THÌ SAO - Trang 221

Triệu Thuỷ Quang ngẫm lại còn một đống sách đang chờ mình, cô ú ớ

nói, “Kê đơn thuốc trước”, cô trở lại nội thành rồi đi khám sau cũng được.

Nhân viên y tế nhìn cô và nói, “Để tôi đi xem có thuốc không đã.”

Phần lớn thuốc trong trường học đều là thuốc cảm, rất ít khi có thuốc trị
đau răng.

Nhân viên y tế vừa đi ra khỏi cửa, Triệu Thuỷ Quang kéo Hứa Oánh

tìm chỗ ngồi xuống, trong phòng chỉ có ba người, yên tĩnh đến nổi có thể
nghe được tiếng động nhỏ nhất, bầu không khí rất gượng gạo.

Đột nhiên, điện thoại Triệu Thuỷ Quang rung lên như vị cứu tinh cô,

cũng không xem là ai gọi, cô trực tiếp bắt máy, giọng nói trong trẻo nhưng
lạnh lùng của Đàm Thư Mặc truyền tới, “Đang làm gì vậy?”

Triệu Thuỷ Quang liếc nhìn Đằng Dương đang nằm ở kia, cô hơi căng

thẳng, cúi đầu, mặt cô đã sưng lên như thế, chỉ có thể ô a nói, “Đang ở bên
ngoài.”

Đàm Thư Mặc nghe giọng cô khang khác, hỏi, “Giọng em bị sao vậy,

giờ đang ở đâu?”

Triệu Thuỷ Quang biết là không thể gạt anh được, cô lí nhí nói, “Ở

phòng y tế.” Cô còn định nói là bị đau răng nhưng lại thôi, đột nhiên cạch
một tiếng, điện thoại đã bị ngắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.