EM LÀ HỌC TRÒ CỦA ANH THÌ SAO - Trang 49

Triệu Thủy Quang rất là bất đắc dĩ, đã 9h tối rồi, đang ở trong nhà làm

con ngoan thì nhận được điện thoại của người con gái nào đó, cô còn chưa
alo tiếng nào thì người đầu dây bên kia đã hét toáng lên, “Giáng Sinh vui
vẻ”, rồi cúp điện thoại ngay, cô đành phải thu dọn cặp sách, nói dối với ba
mẹ là qua nhà Lưu Gia Luân làm bài tập, sau đó liền chạy vọt ra ngoài.

Hiện tại người đầu sỏ trong chuyện này thì đang nôn thốc nôn tháo ở

thùng rác cửa sau “Tô”.

Gió lạnh thổi vù vù, đường hẻm nhỏ vắng tanh không một bóng người,

chỉ có một cô gái đeo cặp sách to đùng trên lưng ngồi xổm cạnh một cô gái
say khướt cứ nấc liên tục, tình cảnh vô cùng quỷ dị.

Triệu Thủy Quang dìu Hi Diệu đứng lên, nhìn mặt Hi Diệu thấm đẫm

nước mắt và mồ hôi, cô rút tờ khăn giấy đưa cho Hi Diệu.

Hai người lảo đảo đi ra ngoài, cô vô tình phát hiện có ai đó ở đằng xa,

vừa tựa vào cột đèn đường vừa hút thuốc, thấy hai người đi đến liền ngẩng
đầu lên, ánh mắt sáng ngời, khuôn mặt cương nghị, chiếc áo khoác màu đen
bay phất phơ trong gió.

Triệu Thủy Quang sướng rên, đây chẳng phải là Đơn Dương đã mất

tích hai năm sao!

Nhưng chưa đợi cô nói gì thì người bên cạnh đã phản ứng nhanh hơn,

mái tóc dài Hi Diệu vì gió thổi mà lòa xòa trước mặt, đứng thẳng người, lê
đôi giày cao gót “cộc cộc” tiến về phía trước. Triệu Thủy Quang biết rõ Hi
Diệu muốn duy trì hình tượng cao quý của mình, đáng tiếc là Hi Diệu say
đến đứng cũng đứng không vững, thế mà còn sống chết chống đỡ, nhìn bộ
dạng xiêu xiêu vẹo vẹo của Hi Diệu mà cô cảm thấy buồn cười.

Đơn Dương dập tắt điếu thuốc, lặng lẽ đứng dưới ánh đèn đường, đôi

mắt sáng ngời động lòng người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.