EM Ở BÊN AI CŨNG ĐỀU LÀ KHOẢNG TRỐNG TRONG ANH - Trang 185

Giang Nguyệt ngây người một lát, sau mới sực nhớ ra Cynthia là tên

nữ thần mặt trăng.

Cô nhìn anh, nhưng anh đang cúi đầu.

Trên đời có rất nhiều người như vậy. Anh thường chôn giấu tâm ý của

mình, thậm trí anh còn không muốn để cô phát hiện ra nó.

Giang Nguyệt ngẩng đầu lên, trước mặt cô là bầu trời cao xanh bao la

chẳng chút bụi trần. Cô thấy mình giống như một đám mây bồng bềnh trôi,
mặt trời to như vậy, nóng như vậy, cho dù cô có trôi đến đâu, cô đều được
chiếu sáng, chỉ có điều không thể ở quá gần mặt trời, bởi mặt trời sẽ làm cô
tan chảy, sẽ bốc cháy và tan biến.

Cô nhớ lại những gì Tống Chí Hựu còn chưa nói hết ngày hôm qua,

tình cảm và vật chất là khác nhau. Tình cảm, tình yêu những thứ vô hình vô
dạng này làm thế nào mới được coi là có? Phải ở gần đến thế nào? Phải
nắm chặt ra sao? Tình trạng của anh với cô hiện giờ chưa hẳn đã là không
hay.

Trước đây, lúc còn ít tuổi, cứ ngỡ tình yêu là vật thể có hình dạng. Giờ

cô mới hiểu ra, tình yêu và cuộc sống luôn không tồn tại trong duy nhất
một hình dạng.

Một tuần sau, Giang Quân lại bắt đầu bận rộn. Công ty con của Hằng

Châu đặt tai Khang Châu trở thành văn phòng mới của anh. Đội đi Nhật
Bản khảo sát cuối cùng cũng về, Giang Quân gần như suốt ngày họp hành
với họ, bàn bạc chuyện xây dựng viện nghiên cứu, phương hướng chế tạo
tàu kiểu mới, đầu tư vào trang thiết bị, hàng loạt các quyết sách chiến lược
đều chờ anh định đoạt.

Bận thế nào thì bận nhưng cứ đến giờ cơm là anh có mặt ở nhà. Ban

đầu Giang Nguyệt còn tưởng chỉ là ngẫu nhiên, ai ngờ ngày nào cũng vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.