EM Ở BÊN AI CŨNG ĐỀU LÀ KHOẢNG TRỐNG TRONG ANH - Trang 183

Giang Quân ngại ngùng nói: “Chú đỗ xe ở dưới lầu như thế sẽ nhanh

hơn một chút!”

Bên ngoài tiếng mưa rào rào càng khiến cho căn phòng trở nên yên

tĩnh. Phóng viên của đài BBC đưa tin: Ở chân núi Himalaya, tổ nhiếp ảnh
gia của đai BBC đã cắm trại ở đó ba năm trời, cuối cùng cũng chụp được
hình ảnh về loài báo tuyết. Con báo mẹ đang đi săn mồi cho báo con ăn
trong trời tuyết rơi dày. Cảnh tượng thiên nhiên hùng vĩ khiến cho người
xem không thể thốt nên lời. Khoảnh khắc này hai người cũng im lặng
không nói gì thêm. Về đến rồi, cũng nhìn thấy rồi, đôi khi mọi lời nói đều
trở nên thừa thãi.

Thời gian luôn luôn trôi đi chẳng ngừng nghỉ, hết khoảnh khắc này, lại

đến khoảnh khắc khác. Nhưng cũng có những khoảnh khắc nổi lên hẳn cái
bề mặt bằng phẳng của dòng thời gian, cũng giống như một con sông đang
chảy bỗng rẽ ngoặt sang một hướng khác, để rồi phong cảnh trở nên hoàn
toàn khác biệt, ngay cả tốc độ của dòng nước cũng hoàn toàn thay đổi.

Kể từ khi Giang Quân về, Giang Nguyệt thường cảm thấy thời gian có

sự thay đổi kì diệu như vậy.

Mấy hôm đầu, Giang Quân rất ít đi ra khỏi cửa, ngày nào cũng ở trong

thư phòng đọc tài liệu, xử lí công việc qua mạng và điện thoai. Giang
Nguyệt thì nằm trên cái ghế dài bên cạnh anh, đắp một cái thảm ấm áp,
ngồi trước laptop đọc luận văn hoặc viết lách cái gì đó.

Thực ra cảnh tượng này rất giống mười năm về trước, một cái bàn đọc

sách, Giang Nguyệt chiếm một phần nhỏ ngồi làm bài tập, Giang Quân thì
ngồi bên cạnh đọc tài liệu quản lí. Cả hai một lớn một bé cứ miệt mài đọc
sách. Lúc ấy Giang Nguyệt thỉnh thoảng lại ngẩng đầu lên nhìn anh, mỗi
lần thấy anh chuyên tâm ghi chép, đánh dấu hay lật trang, cô lại thấy rất
hào hứng, lai tự nhắc nhở mình phải cố gắng hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.