EM Ở BÊN AI CŨNG ĐỀU LÀ KHOẢNG TRỐNG TRONG ANH - Trang 186

Anh về đến nhà là cùng cô ăn cơm tối, Giang Nguyệt băn khoăn hỏi: “Bây
giờ làm ăn càng ngày càng lớn, chú không phải đi tiếp khách à?”

Giang Quân cười nói: “Đạt được một status nhất định nào đó, mọi quy

định đều do mình quyết định!”

Giang Nguyệt thấy Giang Quân không nói từ “địa vị” mà đột nhiên

chen một chữ tiếng anh vào trong lòng cười thầm, con người này đúng là
thú vị, biết bao người tự khoe khoang địa vị mình đạt được, chỉ có mình
anh là thấy ngại. Điều thú vị hơn là anh tưởng rằng việc mình chuyển đổi
ngôn ngữ có thể che bớt ánh hào quang của mình đi.

Ăn cơm tối xong, cô Trần liền giúp Giang Nguyệt tắm rửa, vệ sinh cá

nhân. Vệ sinh cá nhân xong cô Trần lại về nhà mình. Cô Trần vì nấu đồ ăn
Giang Nam rất giỏi nên được Giang Quân yêu thích, dần dần cô Trần trở
thành người giúp việc chính của nhà họ Giang. Chỉ có điều căn hộ ở hồ
Hương Mật này chỉ có hai phòng ngủ, một phòng đọc. Giang Quân về một
cái là cô chẳng còn chỗ nao để ở nữa.

Giang Quân từng hỏi Giang Nguyệt hay là chuyển sang căn biệt thự ở

gần vườn thực vật, chỗ dó có nhiều phòng, môi trường cũng tốt, hơn nữa lại
đang bỏ trống nhưng Giang Nguyệt cứ lắc đầu, cô không giải thích tại sao
không thích. Thực ra lí do của cô rất đơn giản vì đó là nơi thuộc về một
người phụ nữ khác.

Giang Nguyệt từng tự hỏi mình, yêu mà không ghen có được không?

Về Du Tân Nhụy, anh không nói gì mà cũng chẳng nhắc đến. Giang Nguyệt
thường nghĩ như thế này, khi anh và cô ở bên nhau hai người sẽ tạo thành
một vòng tròn độc lập và khép kín, không có bất kì ai khác cũng chẳng liên
quan đến ai. Cô cứ tự vun đắp cho cái ý nghĩ này của mình, bởi vì có nhiều
lúc, chính bản thân cô cũng hoài nghi liệu mình có đang tự lừa dối bản
thân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.