EM Ở BÊN AI CŨNG ĐỀU LÀ KHOẢNG TRỐNG TRONG ANH - Trang 188

bạn không để ý đến, nhưng một ngày nào đó bỗng ngẩng đầu lên, bạn mới
phát hiện nó đã bám đầy cả bức tường. Cô đã trưởng thành, thứ hạt mầm
anh trôn vùi tận đáy tim giờ ngày càng không chịu kiểm soát của anh nữa.
Nó đã nở ra những bông hoa diệu kì, sinh sôi và bám chặt lấy anh.

Giang Quân hít một hơi thật sâu quay lại với công việc đang xử lí dở.

Cho đến khi làm xong hết mọi việc, anh lại quay sang đọc lịch trình xắp
xếp công việc, xong xuôi rồi mới tắt máy tính, đồng thời vứt điếu thuốc đã
bị cắn nát trên tay. Mặc dù đã bỏ thuốc lá nhưng bao nhiêu năm nay đã
thành thói quen không sửa được. Cô đã ra nghiêm lệnh bắt anh phải bỏ
thuốc. Giang Quân cứ nghĩ đến cái bộ dạng hung hãn của cô là không nhịn
được cười. Anh đứng lên chuẩn bị đi xem cô thế nào. Đúng lúc ấy anh nghe
thấy tiếng la của cô, từ cánh cửa đang mở vọng ra ngoài.

Giang Nguyệt đang ngồi trên giường tay cầm một cuốn tiểu thuyết

trinh thám. Đọc đến đoạn gay cấn, trong cổ họng cô bỗng cảm thấy tanh
tanh, tiếp theo đó là một giọt máu nhỏ trên trang giấy, rồi thêm một giọt
nữa, máu từ mũi cô đang chảy ra.

Cô bịt mũi lại, gọi anh: “Chú ơi!”

Giang Quân vội vàng chạy đến, nhìn thấy Giang Nguyệt tay bịt mặt,

máu từ kẽ ngón tay rỉ ra, anh giật mình hoảng hốt.

Trái với vẻ lo lắng của Giang Quân, Giang Nguyệt cảm thấy bộ dạng

của anh rất buồn cười, liền nói: “Chuyện nhỏ thôi cháu chỉ chảy máu mũi
thôi mà!”

“Thế còn không mau nằm xuống đi!” Giang Quân kéo cái gối cho cô

nằm xuống rồi chạy ù ra tủ lạnh lấy một viên đá, chườm lên mũi cho Giang
Nguyệt.

Một lát sau anh nói: “Đã cầm máu chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.