EM Ở BÊN AI CŨNG ĐỀU LÀ KHOẢNG TRỐNG TRONG ANH - Trang 197

Du Tân Nhụy cười nói: “Đúng thế, nếu không cháu đã không kinh

ngạc như vậy khi găp cô! Cô cũng đoán, với con người anh ấy như vậy
chắc chắn sẽ không nói đâu!”

“Chuyện lúc nào vậy? Ý cháu là hai người li hôn lúc nào vậy?”

Giang Nguyệt siết chặt cái thìa trong tay, động tác bỗng trở nên chậm

chạp.

“Đầu năm nay!” Du Tân Nhụy bình thản vừa ăn bánh vừa trả lời.

“Năm ngoái, anh ấy có đi Mỹ một chuyến, lần này hai bọn cô cùng đi, chắc
cháu cũng biết...”

Giang Nguyệt ngẫm nghĩ rồi nói: “ Vâng! Chú ấy cũng từng gọi cho

cháu!” cô còn nhớ anh nói anh đang ở Newyork.

Du Tân Nhụy nói vẻ mỉa mai: “Lúc đó anh ấy đi công tác, nói nhân

tiện dẫn cô đi du lịch. Kết quả ngày cuối cùng, đa phần là đưa cô đi thăm
quan các bảo tàng mỹ thuật, nhìn thấy ở đó có rất nhiều tạp chí mỹ thuật
liền mua cả đống, nói là cháu thích thứ này, lúc đó không biết là anh ấy đã
vui đến thế nào. Bọn cô ôm cả đống tạp chí từ bảo tàng đi ra, gọi điện cho
cháu mới biết cháu đã đi chơi xa. Cô bảo chú mau gửi chuyển phát nhanh
cho cháu nhưng chú nhất định mang về. Đến lúc cháu về trường lại cẩn
thận gửi báu vật sang cho cháu”

Giang Nguyệt nhớ ra rồi, nghỉ đông năm ngoái cô và Tống Chí Hựu đi

Los Angeles về. Có một hôm, UPS có chuyển cho cô một bưu kiên, phần
địa chỉ và họ tên là bút tích của Giang Quân ghi bằng tiếng anh. Cô cẩn
thân lấy dao cắt ra mới thấy bên trong toàn là những cuốn sổ tay, tranh vẽ
có kích thước mô phỏng như nguyên tác.

“Anh ấy đối xử với cô chưa bao giờ tận tâm đến như vậy!” khẽ thở

dài, Du Tân Nhụy nói tiếp: “Có lẽ đây là báo ứng của sự ham hư vinh của
cô. Từ lúc bắt đầu cô đã bị vinh hoa làm cho mờ mắt. Một người đàn ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.