EM Ở BÊN AI CŨNG ĐỀU LÀ KHOẢNG TRỐNG TRONG ANH - Trang 207

Trong phòng vang lên tiếng nước chảy ào ào, Giang Quân đi ra sau

lưng cô vỗ vào cai mông của cô. Lúc Giang Nguyệt xoay người lại anh
dang rộng vòng tay ôm lấy cô. Giang Nguyệt vòng tay qua cổ anh, quắp
chân qua eo anh, bám chặt như một sợi dây mây quấn chặt vào thân cây.
Trên tường phản chiếu cái bóng chồng lên nhau của hai người.

Giang Quân ôm cô vào trong phòng tắm, nước ấm đã đầy bồn tắm, hơi

nước nghi ngút như làn sương mù. Cơ thể cô được che hờ bởi chiếc áo sơ
mi rộng của anh. Giang Quân cởi khuy áo cô, cẩn thận như đang mở một
món quà quý báu nhất đời. anh đặt cô vào trong làn nước ấm, còn mình
cũng cởi bỏ lớp áo tắm bên ngoài, bước vào trong bồn tắm và ngồi ra sau
cô.

Giang Nguyệt cuốn tóc lên đỉnh đầu rồi dựa lưng vào người anh. Bàn

tay anh vuốt ve làn da của cô trong làn nước, mơn man từ cổ xuống dưới.
Anh đang tắm cho cô, chỉ có một điều mỗi cử động của anh lại giống như
đang vuốt ve cô vậy.

Anh nói: “Năm em mười lăm tuổi, có lần em ăn ốc biển nhiều quá, kết

quả em bị dị ứng da. Cứ nửa đêm lại chạy sang phòng anh kêu ầm ầm là
ngứa quá. Em còn nhớ không?”

“Nhớ chứ, đương nhiên là nhớ rồi!” Những nốt đỏ ấy hành hạ cô suốt

gần một tuần liền, ngứa không chịu được, đã thế còn không thể gãi. Kể từ
đó về sau, Giang Nguyệt tuyệt đối không ăn mấy loài sò, ốc đó nữa.

“Suốt mấy đêm liền, cứ một lúc là em lại chạy sang bắt anh bôi thuốc

lên lưng. Lúc ấy em mặc áo ba lỗ với quân sooc, nằm bò trên giường anh.
Chắc chắn em không biết là bôi thuốc cho em đối với anh là một sự dày vò
đến thế nào đâu!” Bàn tay anh đang đặt lên ngực cô lúc nói đến từ “giày
vò” anh liền bóp mạnh một cái, mặc dù tỏ vẻ rất bực bội nhưng anh vẫn
không nỡ mạnh tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.