EM Ở BÊN AI CŨNG ĐỀU LÀ KHOẢNG TRỐNG TRONG ANH - Trang 208

Giang Nguyêt cười ha ha: “Chuyện này đâu thể trách em được. Lúc ấy

tại em ngứa quá đâu nghĩ đến chuyện gì khác được. Hơn nữa ai bảo anh cứ
tỏ vẻ như kẻ đi tu ấy, em thật sự chẳng nghĩ rằng anh lại nghĩ bậy bạ như
thế!”

“Để một con nhóc như em nhìn ra chẳng phải anh sống uổng phí mấy

chục năm sao!” Giang Quân ôm chặt lấy cô một lát sau liền nói: “Thực ra
mặc dù chân em bị thương nhưng nhiều lúc anh lại thấy vui, bởi vì có thể
thường xuyên ôm em!”

Giang nguyệt nhíu mày: “Em thật không hiểu nổi, tại sao anh lại

không chịu chấp nhận em, tại sao không yêu em?”

Giang Quân thở dài thượt nói: “Mối quan hệ giữa người với người một

khi mà bắt đầu thì chỉ có một con đường để đi. Không có đường lùi cũng
chẳng có sư lựa chọn nào khác. Quan hệ nam nữ cũng như vậy. Em có thấy
đúng không? Anh không thể mạo hiểm với em được!”

Bảy năm trước có thể Giang Nguyệt không hiểu, nhưng hiện giờ, cô

hoàn toàn có thể hiểu được điều đó.

Giang Nguyệt ngoảnh mặt lại hôn lên môi anh, hai người hôn nhau

thật sâu, thật say đắm, cho đến khi không thể thở ra hơi nữa mới ngừng lại,
cô dụi đầu vào vai anh, dí mũi lên cổ anh, hít một hơi thật sâu mùi hương
trên cổ anh.

Cô nói: “Đồ ngốc, anh không phải sợ đâu, anh không biết là em luôn

yêu anh à? Chẳng có cách nào khác cả, thật đấy em đã tuyệt vọng rồi,
nhưng em vẫn không có cách nào khác, em yêu anh!”

Giang Quân cúi xuống hôn lên mặt cô, dịu dàng kiên nhẫn vừa hôn

vừa nói: “Anh tin em, anh tin...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.