EM Ở BÊN AI CŨNG ĐỀU LÀ KHOẢNG TRỐNG TRONG ANH - Trang 53

Giang Quân chỉ đáp lại bằng giọng lạnh nhạt: “Cháu xem, cách lý giải

về tình yêu của chúng ta hoàn toàn khác nhau.”

Bao nhiêu năm nay, không phải anh không hề tin tưởng vào tình yêu,

nhưng anh trải qua quá nhiều chuyện khiến trái tim anh trở nên cứng rắn,
tình cảm đã nguội lạnh. Lăn lộn trên thương trường mười mấy năm trời,
nhiều lần toàn vẹn thoát khỏi nguy hiểm là nhờ vào cái gì, chẳng phải chính
nhờ sự lạnh lùng và biết nhìn xa trông rộng ư?

Những suy nghĩ này của anh, Giang Nguyệt không thể nào hiểu được.

Vì vậy lúc này, cô vô cùng tức giận, tức đến mức gần như tuyệt vọng:

“Chú vẫn coi cháu là trẻ con ư? Cháu không phải trẻ con nữa!”

“Chú biết, cho dù lúc còn bé cháu cũng vẫn là một đứa trẻ hiểu chuyện

nhất!” Anh thởi dài, khẽ nói: “Haiz, có đôi khi chú cũng mong cháu đừng
lớn lên, chú vẫn có khả năng an ủi cháu, bảo vệ cháu, chú vẫn có thể làm
mọi việc cho cháu. Nhưng sự thực cháu đã lớn, chú đã không còn năng lực
chăm sóc cháu toàn diện nữa, mà cháu cũng không cần đến chú nữa!”

Nước mắt cô trào ra, cô ra sức lắc đầu: “Không, cháu cần chú, sao

cháu có thể không cần chú chứ?”

Anh khẽ cười, trong tiếng cười có chút buồn rầu: “Nguệt Nguyệt, cháu

xinh đẹp, thông minh, có ai không thích cháu chứ? Cháu sắp vào đại học
rồi, ở trường đại học cháu sẽ gặp rất nhiều chàng trai. Nghe lời chú, đó đều
là những chàng trai xuất sắc, xấp xỉ tuổi của cháu, bọn họ mới là đối tượng
để cháu trải nghiệm tình yêu. Còn chú… Nguyệt Nguyệt, chúng ta là người
một nhà, mãi mãi… Chỉ có là người nhà mới có thể là mãi mãi. Chú không
muốn mất cháu, không bao giờ muốn! Chú chưa bao giờ nói đến từ mãi
mãi với người khác, chí nói với cháu có một lần này thôi. Hi vọng cháu
hiểu ý chú.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.